Hàn Lập mừng rỡ dị thường cầm lấy hộp gỗ chứa "Kim trúc bút", quay lại khách sạn.
Hắn dùng ba bình "Hoàng long đan" và bốn bình "Kim tủy hoàn", từ cô gái đổi được bảo vật này cùng mầm của Thất tinh thảo. Sau đó, hắn lại tùy tiện mua thêm đan sa, hứng thú vội vàng chạy trở về, chuẩn bị tiến hành sự nghiệp họa phù của hắn.
Sau khi phá vỡ cấm pháp vào tiểu lâu, Hàn Lập nhìn thấy tiểu hòa thượng còn đang ngồi ở đó, cũng không kinh động đến hắn, chạy lên lầu hai, về phòng của mình.
Đem lá bùa cùng đan sa phân biệt để ra trên bàn, Hàn Lập lấy Kim trúc bút ra, bắt đầu chế tác "Định thần phù".
Hắn dựa theo phương pháp chế phù Định thần thuật, đem linh lực trên người thông qua tay phải cầm bút, chậm rãi rót vào trong thân bút, lại dùng ngòi bút chấm lấy đan sa, lấy ra một lá bùa, rồi họa phù chú lên đó.
Một khắc sau, Hàn Lập sắc mặt vui mừng đứng lên, trên thân có chút mỏi mệt, nhìn linh phù trên bàn ngân quang lập lòe, không khỏi tâm hoa nộ phóng.
Từ bề ngoài cho thấy, linh phù này cùng lá của Mặc đại phu sử dụng giống nhau như đúc, mặt trên ẩn chứa linh khí mặc dù có hơi nhạt, nhưng bất kể nói như thế nào, cũng so với Hàn Lập trước kia luyện tập thì mạnh hơn nhiều. Dù sao thì những cái thứ trước kia luyện tập thì chỉ có giống bề ngoài mà thôi, một chút linh lực cũng không có.
Hàn Lập cầm lá linh phù mới ra lò, hưng phấn quan sát, sau khi hài lòng, đang chuẩn bị thử Định thần thuật. Ai ngờ không đợi hắn làm phép niệm quyết, linh lực trên lá bùa nọ đột nhiên hỗn loạn, có dấu hiệu muốn nổ tung.
Hàn Lập cả kinh, không suy nghĩ gì vội vàng đem lá phù này vứt ra ngoài.
"Phụp" một tiếng, Định thần phù nọ trong không trung tự bùng cháy, biến thành một hỏa cầu, cháy sạch không còn một mảnh.
Hàn Lập ngơ ngác nhìn giữa không trung, không nói gì! Một hồi lâu sau mới thở dài, xem ra thì đã thất bại.
Hàn Lập có chút uể oải, nhưng niềm tin cũng không mất đi, dù sao hắn cảm giác được lá bùa vừa rồi đã gần đến thành công rồi, tin tưởng nếu nỗ lực nữa, chế tạo thêm vài lần nữa, khẳng định sẽ thành công.
Cứ như vậy, trong nửa ngày kế tiếp, Hàn Lập chế ra một tờ rồi lại một tờ Định thần phù, nhưng cũng liên tục thất bại.
Những lá linh phù này, không phải tự bốc cháy, thì cũng đột nhiên nổ tung, còn có một lần, linh phù vừa mới xong thì linh lực đã nhanh chóng biến mất hầu như không còn gì, thành một tờ giấy bỏ đi.
Khi Hàn Lập nhìn đạo phù cuối cùng làm xong, cũng "Bốp" một cái, nổ tung bắn ra bốn phía, hắn luôn luôn tĩnh táo, cũng nhịn không được, ngẩng đầu nhìn nóc nhà, đột nhiên mở miệng mắng to:
"Lão Thiên chết tiệt, ngươi chơi ta! Mười hai lá bùa, tại sao lại không một lần thành công. Cái này chỉ bất quá là Định thần phù sơ cấp! Chẳng lẻ cuộc sống hôm nay không chọn lựa? "
Sau khi lời nói ra khỏi miệng, Hàn Lập cảm thấy buồn bực trong lòng nhẹ đi rất nhiều, tâm tình cũng thoải mái hơn nhiều.
Sau đó, hắn nghiêng đầu suy nghĩ một chút, ghé mắt nhìn thoáng qua trên bàn chỉ còn một chút đan sa, cùng với Kim trúc bút, cảm giác được nguyên nhân không phải là do đó. Bởi vì linh lực của hắn rót vào bút này phi thường thuận lợi, mà đan sa nọ khi họa lên lá bùa cũng linh khí ngang nhiên, không giống là giả.
Trong khoảng thời gian ngắn Hàn Lập nghĩ không ra nguyên nhân, sau một hồi suy nghĩ, cũng vẫn quyết định đi hỏi tiểu hòa thượng, xem thử có thể giải đáp nghị hoặc của hắn hay không. Lúc này, Hàn Lập, mới cảm giác được trên con đường tu tiên, có thể có người chỉ điểm cho, thật sự là rất quan trọng, trong lòng đã có ý niệm bái sư trong đầu.
Tiểu hòa thượng sau khi nghe xong Hàn Lập kể lại chuyện họa phù thất bại, dùng một loại ánh mắt dị thường cổ quái nhìn chằm chằm vào hắn, như là trên mặt Hàn Lập đột nhiên nở ra một đóa Tiểu Bạch đẹp mắt.
Hàn Lập thấy bộ dáng hòa thượng như thế, trong lòng cũng có chút sợ hãi, không biết mình vừa rồi nói có cái gì không đúng, để cho đối phương nhìn chằm chằm vào mình như vậy.
"Hàn thí chủ sợ rằng đối với đạo chế phù hiểu rất ít! " Tiểu hòa thượng rốt cục mở miệng.
"Khổ Tang đại sư nói không sai, tại hạ đúng là lần đầu tiên chế phù" Hàn Lập thành thật thừa nhận.
"Trong người tu tiên chúng ta, thật ra không có bao nhiêu người tự mình chế phù, có nhu cầu dùng linh phù, bình thường cũng sẽ đi tới các khu vực giao dịch để trao đổi mua bán. Cho dù là người trong các đại gia tộc, cũng vậy mà thôi".
"Tại sao? " Hàn Lập kinh ngạc.
Rất đơn giản, các phù sư chuyên chế phù kinh nghiệm phong phú quá ít, mà bồi dưỡng ra một gã chế phù sư hợp cách tốn hao rất lớn, thạt sự là rất lớn, chỉ có mấy đại phái tu tiên, mới có thực lực bồi dưỡng được" Hòa thượng cười nói.
"Hàn thí chủ cảm giác bản thân liên tiếp thất bại mười mấy lần, rất là uất ức, đúng không? " Hòa thượng hỏi.
"Đúng vậy, tiền mua vật liệu, cũng đủ để ta mua Định thần phù rồi! " Hàn Lập ảo não nói.
"Chính là vậy, thí chủ biết không? Ngay từ đầu người mới muốn học chế phù, khi chế phù liên tiếp thất bại hơn trăm lần là bình thường. Nếu gặp phải người không đủ tư chất, thì thất bại vài trăm lần, cũng không có gì ngạc nhiên! Chỉ có sau khi chế phù hơn ngàn lần, tỉ lệ thành công mới có thể từ từ gia tăng, cái này cũng mới chỉ là chế một loại linh phù. Nếu thay đổi loại phù lục khác, mặc dù cũng không giống như người mới học, nhưng ngay từ đầu tỉ lệ thất bại, cũng vẫn cao kinh người, mới được một lần thành công. Cho nên một chế phù sư hợp cách, cũng không ít hơn hàng vạn lần luyện tập chế phù, căn bản không có khả năng bồi dưỡng ra. Nhưng Hàn thí chủ ngẫm lại, vật liệu hao tổn như vậy thì có mấy người có thể chịu được? Không phải là chế phù sư do gia tộc tu tiên, hoặc là đại phái tu tiên bồi dưỡng ra, cũng chỉ có thể là chế phù sơ cấp, muốn để cho bọn họ luyện tập chế tác trung cấp phù lục, sợ rằng đại phái này cũng muốn táng gia bại sản, không cách nào chịu nổi gánh nặng. Dù sao càng là phù lục cấp cao, vật liệu sử dụng để chế phù càng trân quý thần kỳ".
Hòa thượng nói ra những điều này, làm cho Hàn Lập trợn mắt há hốc mồm.
"Vậy tại sao trên các quày hàng, vẫn có người bán đan sa cùng lá bùa! " Hàn Lập suy nghĩ lại, cũng cảm giác được không đúng.
"Ha ha! Đan sa cùng lá bùa này, là bán cho người tu luyện phù thuật sử dụng" Tiểu hòa thượng cười nói.
"Phù thuật? " Hàn Lập không giải thích được.
"Cũng giống như các hạ tập làm Định thần thuật, phải sử dụng chế phù lục cho tốt, mới có thể sử dụng tốt pháp thuật! Đem pháp thuật này tồn trữ bên trong lá bùa, ý đồ làm cho người ta sử dụng các phù lục khác nhau dể dàng hơn. Linh phù mà phù thuật sử dụng không cách nào đơn giản mà dùng linh lực kích phát, còn cần phải có sự niệm chú làm phép nhất định mới dùng được, bất quá bình thường cũng không phức tạp lắm, rất dễ dàng bắt đầu".
"Phù thuật bởi vì thường xuyên phải sử dụng cùng một loại phù lục, cho nên những người này mới mua, cũng không có nhiều lắm. Vì vậy cũng giống như thí chủ, tự mình đi luyện tập chế tạo phù lục, bởi vì phẩm loại tương đối đơn giản, tốn hao mặc dù không nhỏ, nhưng cuối cùng có thể thừa nhận được. Cho nên thí chủ thật muốn tu tập Định thần thuật, nếu nói về lâu dài, tự mình chế tác phù lục là tốt nhất, nhưng nếu như không thường dùng thuật này, thì nên dùng tiền mua về là hay nhất" Tiểu hòa thượng tinh tế nói, cuối cùng đưa ra cho Hàn Lập một vài đề nghị.
"Đa tạ Khổ Tang đại sư chỉ điểm! " Hàn Lập rất có thành ý thi lễ.
"Thí chủ đa lễ rồi! " Hòa thượng vội vàng hồi lễ.
"Tiểu hòa thượng này nói chuyện thật tốt, sau này nếu còn có chuyện gì khó khăn, cũng không ngại tiếp tục thỉnh giáo hắn " Hàn Lập trên đường về phòng, âm thầm suy nghĩ.
Hiện tại việc luyện tập chế phù, là không có khả năng,! Sau này cũng nên đi mua Định thần phù về dùng thì hay hơn! Nhưng thật ra Trường Xuân công trên người sớm đã luyện tới đỉnh điểm của tầng thứ tám, hôm nay sau khi được mấy tầng tâm pháp, xem ra phải đột phá bình cảnh, tiến vào tầng thứ chín. Mặt khác có vài loại pháp thuật mới cũng muốn luyện tập một phen, sớm hiểu thấu được chúng, cũng là gia tăng vài phần thực lực".
Hàn Lập trong tích tắc đẩy cửa phòng ra, trong đầu đã nghĩ an bài xong việc sau này.
Cứ như vậy, Hàn Lập những ngày sau đó, ban ngày thì ở bên trong phòng uống thuốc, rồi ngồi luyện khí tu luyện Trường Xuân công. Buổi tối tìm nơi không người, luyện tập vài loại pháp thuật mới học được.
Phân biệt là "Lưu sa thuật", "Băng đống thuật", "Thăng không thuật", "Triền nhiễu thuật", "Truyền âm thuật", "Nặc thân thuật", "Hỏa hoa thuật", cùng với khó luyện nhất "Địa thứ thuật".
Trải qua hơn mười ngày khổ tu, Hàn Lập rốt cục trước khi Thái Nam hội kết thúc vài ngày, Trường Xuân công đã đột phá tới tầng thứ chín, làm cho đám người Ngô Cửu Chỉ trợn mắt há hốc mồm, Thanh Văn đạo sĩ càng ca ngợi Hàn Lập là kỳ tài trong số tán tu!
Nhưng Hàn Lập trong lòng biết cũng biết rõ, nếu không có mấy bình đan dược kia, hắn làm sao mà dễ dàng phá quan như vậy! Bất quá nhắc tới, đan dược trên người hắn cũng còn không nhiều lắm, xem ra là phải điều chế thêm rồi!