Sau khi làm xong hết thảy những việc này, Hàn Lập mới yên lòng, lấy ra phù bảo tiểu kiếm màu xám, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu làm phép, ý đồ trong thời gian ngắn nhất phát động phù bảo bay lên công địch.
Đúng lúc này, "Lục sư huynh" ở đối diện rốt cục đã tụ tập linh khí đầy đủ trên Thanh giao kỳ, phát khởi công kích như mưa sa lốc giật.
Chỉ thấy hắn đã dừng múa cờ, rồi đem mũi cây cờ đột nhiên chỉ về phía Hàn Lập, nhất thời, mấy chục luồng đao phong xanh lè hình bán nguyệt đua nhau toát ra từ ngọn cờ, vù vù nhằm về phía Hàn Lập.
Tốc độ của đao phong đó nhanh không thể tả, vừa rồi còn đang ở phía "Lục sư huynh", nhưng trong chớp mắt đã đến đầu đằng này bên Hàn Lập. Thực không hổ là phong hệ pháp thuật, tốc độ công kích so với những pháp thuật thuộc tính khác, còn nhanh hơn một nửa.
Nếu không phải lúc trước đã chuẩn bị phòng thủ kỹ lưỡng, Hàn Lập sợ rằng ngay cả thời gian phản ứng chưa kịp thì đã bị đao phong này chém thành mười đoạn.
Khi Hàn Lập trong lòng còn đang giật mình, đao phong đã phát sinh va chạm kịch liệt với Tinh cương hoàn ở tầng ngoài cùng, ánh sáng xanh và ánh sáng vàng rực sáng không ngừng, còn phát ra tiếng va chạm cắt vào "phụp phụp! ".
Đợi khi tất cả ánh sáng đều biến mất, trên bề mặt bên ngoài cương hoàn vốn bóng nhoáng vô cùng, đã ngang dọc hơn mấy chục cái rãnh sâu hoắm dài cả thước, toàn bộ pháp khí đã lộ rõ vẻ vẹo vọ. Có điều may mắn pháp khí này khi bị công kích đã chuyển động không ngừng, mới không để cho những đao phong đó công kích tới cùng một vị trí, nếu không sớm đã phá vòng mà vào.
Loại kết quả này, Hàn Lập và "Lục sư huynh" đều cảm thấy bất ngờ.
Hàn Lập là cảm thấy, vốn công dụng của cương hoàn pháp khí này mặc dù cũng không phải chuyên môn để phòng ngự, thế nhưng nó chính là thượng phẩm pháp khí, vậy chất liệu là không thể nói gì được. Thế nhưng không nghĩ tới chỉ là chút đao phong tầm thường, đã có thể cắt rời nó ra, cơ hồ gần như hoàn toàn hủy diệt, điều này không khỏi làm hắn nặng trĩu phiền muộn trong lòng, không biết có thể tiếp nổi thế công kế tiếp của đối phương hay không.
"Lục sư huynh" thì lại ngạc nhiên hơn. Thanh giao kỳ này trong đỉnh cấp pháp khí chính là có danh tiếng lừng lẫy, là hắn vì phối hợp thuộc tính linh căn của bản thân, chẳng biết đã hao tổn biết bao nhiêu tâm huyết, biết bao nhiêu tiền của mới lấy được tới tay.
Pháp khí này, chẳng những có thể nháy mắt phát ra bực pháp thuật đơn giản như đao phong không phí chút sức lực nào, hơn nữa bởi vì đã thu nạp linh khí nhất định, khiến cho toàn bộ công kích phong thuộc tính đã trải qua gia tăng biên độ. Cho nên đao phong vừa rồi, thoạt nhìn chỉ là sơ cấp hạ giai pháp thuật đơn giản nhất, nhưng chúng trên thực tế uy lực của mỗi một lưỡi, đều có thể so sánh tương đương với pháp thuật trung giai.
Chính là nói, công kích vừa rồi nhìn như đơn giản, nhưng trên thực tế, là một lần tập trung đánh phá điên cuồng bằng mấy chục trung giai pháp thuật, thế nhưng như vậy, không ngờ ngay cả cái vòng lớn bên ngoài cùng kia cũng không thể phá tan, điều này làm cho trong lòng "Lục sư huynh" có thể nào không rét lạnh, đối với Hàn Lập trở nên càng thêm kiêng kỵ!
Hàn Lập và "Lục sư huynh" mặc dù đều đã cảm giác được thủ đoạn độc ác của đối phương, nhưng cử động tiếp theo của song phương lại rất khác biệt.
Hàn Lập bởi vì còn đang làm phép huy động phù bảo, không muốn nửa đường bị phá hỏng, cho nên biết rõ tiến công tiếp theo của đối phương khẳng định sẽ trầm trọng sắc bén vô cùng, nhưng cũng chỉ có thể gắng chống chọi tiếp.
Mà "Lục sư huynh" càng là tâm tư hơn người, từ khi thấy Hàn Lập vừa rồi bố trí tình trạng phòng ngự, công kích kết thúc cho tới bây giờ, cả người vẫn ngồi ở đó không nhúc nhích, liền biết đối phương nhất định đang chuẩn bị đòn sát thủ, nếu không phải thi triển một loại pháp thuật công kích bậc cao, thì là đang phát động một loại pháp khí lợi hại rồi.
Bởi vậy hắn không hề do dự, lần nữa đem linh lực điên cuồng rót vào lá cờ lớn trong tay, đưa đầu cờ hướng về phía Hàn Lập điểm mạnh một cái, hướng đối diện mãnh liệt bắn ra từng chuỗi đao phong màu xanh liên tiếp.
Đao phong lần này hình thể nhỏ hơn, nhưng là chiếm ưu thế ở chỗ bắn ra không ngừng, liên miên bất tuyệt, hình thành một luồng công kích thật dài màu xanh. Mãnh liệt vọt tới khí thế kinh người, làm cho ánh sáng xanh và ánh sáng vàng lần nữa sinh ra va chạm kịch liệt.
Lần này, cương hoàn trước người Hàn Lập chỉ duy trì được thời gian một thoáng ngắn ngủi, liền đột nhiên phát ra một tiếng nổ trầm đục, ánh sáng vàng tan biến, kiện tinh cương hoàn thượng phẩm đó rốt cục tự nhiên tan vỡ, bị đao phong dày đặc đánh cho nát bấy.
Luồng đao phong đánh tới không có trở ngại, xuyên thẳng vào không chút khách khí, lại bị một kiện đỉnh cấp pháp khí Huyền thiết thuẫn đã sớm đợi sẵn, chặn lại đường đi, tiếp theo lại lần nữa bùng phát va chạm giữa ánh sáng đen và ánh sáng xanh.
Huyền thiết thuẫn và pháp khí cương hoàn kia hoàn toàn khác biệt.
Đầu tiên, phẩm giai của hai cái kém nhau một bậc, tấm thuẫn bài này chính là đỉnh cấp pháp khí cùng một đẳng cấp với Thanh giao kỳ, tại tu tiên giới cũng không phải là ai cũng có thể sở hữu được, là vật rất hiếm thấy. Mà cương hoàn lại chỉ là thượng phẩm pháp khí, tuy không thể nói là hàng hóa thông dụng, mỗi người đều có, nhưng là tu tiên giả hơi có chút địa vị vẫn có cơ hội có một hai kiện như vậy, bởi vậy chỉ là có chút hơi ít mà thôi.
Tiếp theo, tấm thiết thuẫn này mặc dù không có một tia lực công kích, nhưng là phòng ngự pháp khí đặc biệt, phòng ngự lực của nó cũng không phải là vật không rõ thuộc tính như cương hoàn có thể nhập nhằng, chẳng những vững chắc kiên cố, hơn nữa trên mặt thuẫn còn có thêm vài loại pháp thuật chuyên môn phòng ngự, làm cho phòng ngự tính của nó uy lực tăng rất nhiều.
Cho nên, nhìn như trên mấy chục mấy trăm đao phong tạo thành luồng công kích điên cuồng cực kỳ, lại bị thiết thuẫn lơ lửng trước mặt Hàn Lập không phí chút sức lực nào khiến cho rơi xuống, giống như núi đá sừng sững ở trong luồng công kích, tỏa ra ánh sáng màu đen lạnh như băng, bất động như tượng, bộ dạng an nhàn dư dật.
"Lục sư huynh" thấy vậy, trong lòng giận dữ, nhưng ngoài mặt lại chỉ lạnh lùng hừ một tiếng, hắn rung hai tay, đao phong nơi ngọn cờ không hề phóng ra ngoài nữa, nhưng hai tay cầm cờ đột nhiên tỏa ra ánh sáng trắng, làm cho linh lực trong cơ thể hắn giống như dòng thác, dũng mãnh đua nhau nhập vào trong cây cờ.
Thanh giao kỳ sau khi được linh lực khổng lồ như thế làm hậu thuẫn, ánh sáng xanh trên bề mặt lá cờ càng thêm chói mắt, giống như đang trong đêm tối, mọc lên một mặt trời màu xanh, làm cho người ta không dám nhìn vào trực diện.
Còn "Lục sư huynh", bởi vì tổn thất pháp lực quá lớn, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, nhưng thần sắc trên mặt đầy vẻ tàn nhẫn. Xem bộ dạng, hắn biết rõ đêm dài lắm mộng, chuẩn bị ra tuyệt chiêu liều mạng rồi.
Theo một tiếng gầm nhẹ của "Lục sư huynh", hắn dùng sức hai tay, ném Thanh giao kỳ "vù" một cái lên giữa không trung, sau đó uốn ngón tay bấm quyết vùn vụt như bay, tiếp theo dùng một ngón tay chỉ vào lá cờ, hét lớn một tiếng.
"Hóa giao"
Chỉ thấy Thanh giao kỳ ánh sáng bắn ra bốn phía, ánh sáng xanh tràn ngập, cuối cùng trong nháy mắt hóa thành một con cự giao dài chừng mấy chục trượng, trông rất sống động, giương nanh múa vuốt, giống như đúc với hình thêu trên cờ.
"Đi", "Lục sư huynh" không chần chừ chút nào, ngón tay vung lên, Thanh giao đó lập tức há cái miệng khổng lồ, hung hăng dữ tợn đớp về phía trước mặt Hàn Lập, chỉ nghe một tiếng "keng" đinh tai nhức óc, đầu con giao long đó đã đâm lên Huyền thiết thuẫn một cái.
Ánh sáng xanh và ánh sáng đen, khí thế hai luồng sáng đồng thời chói lòa, tựa hồ trong lúc nhất thời cờ trống tương đương. Nhưng không bao lâu, ánh sáng đen trên tấm thuẫn bài nhanh chóng trở nên yếu đi, tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được, tối tăm ảm đạm.
Mắt thấy tấm thuẫn bài này, kết quả có vẻ muốn giống như kiện pháp khí trước đó, nhưng từ mặt sau nó lại phát ra một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng.
"Thu"
Tấm thiết thuẫn theo thanh âm này, lập tức biến nhỏ lại, cũng bay lùi nhanh về phía sau. Cứ như vậy, khí thế của Thanh giao tăng lớn, mãnh liệt truy đuổi theo sát sau đuôi, có vẻ như muốn đem Hàn Lập và tấm thuẫn bài ấy nuốt vào cùng một lúc.
Nhưng vào lúc này, Hàn Lập vốn ngồi khoanh chân lúc đầu đứng dậy, đột nhiên bay lên một luồng sáng chói mắt màu xám dài mấy trượng, lộ ra hình dạng một thanh cự kiếm, mà một kiếm không yếu thế chút nào chống cự chặn đứng đầu giao long, bắt đầu quấn chặt lấy nó.
Giữa không trung, một hồi ánh sáng xanh áp chế ánh sáng xám, một hồi ánh sáng xám lại khắc chế ánh sáng xanh, nhất thời trong nửa khắc, không phân biệt được cao thấp.
Mà tấm thiết thuẫn, sau khi khôi phục lại nguyên hình lớn bằng bàn tay, rơi vào trong tay Hàn Lập, bị hắn đảo tay thu vào trữ vật đại, lúc này pháp lực toàn thân của hắn đều phải dùng để chỉ huy phù bảo tiến hành công kích, đã không có thừa lực để sử dụng tấm thuẫn bài này nữa.
Lần này phù bảo biến thành ánh sáng xám, rõ ràng so với lúc đánh chết hoàng y nhân lần trước, không thể cho là giống nhau nữa, độ sáng trong kiếm quang do nó biến thành đã có thể thấy được, uy lực ít nhất lớn hơn gấp ba bốn lần.
Phải biết rằng, phù bảo này khi ở trong tay Kim quang thượng nhân, chỉ có thể hóa thành ánh sáng xám dài cỡ chừng một thước, tới khi vào tay Hàn Lập luyện tập khu vật thuật, ánh sáng của phù bảo này lại đã trở nên lớn hơn vài thước, nhưng vào lúc Hàn Lập đem công lực xâm nhập đánh chết hoàng y nhân, phù bảo được huy động một lần nữa biến thành bộ dạng chừng một trượng.
Cho tới hôm nay, pháp lực của Hàn Lập đã là mười một tầng rồi, khi lại huy động phù bảo này, thì chẳng những chiều dài đại biến, dài cỡ hai ba trượng, hơn nữa ngay cả hình thái cũng đã mơ hồ hiện ra hình cự kiếm, sáng lóa rực rỡ, chuyển động sắc bén long lanh, trở nên khí thế kinh người, làm cho người ta hé mắt mà nhìn. Nếu không phải như vậy, phù bảo này thật đúng là không chắc có thể ngăn cản được công kích mãnh liệt của Thanh giao kỳ biến thành ác giao.
Bởi vậy có thể thấy được, uy lực của phù bảo chẳng những dựa vào uy năng lớn nhỏ của pháp bảo đem áp dụng phong ấn ở bên trong, nhưng lại cùng trình độ tinh thâm pháp lực của tu tiên giả có quan hệ rất lớn, càng là người pháp lực cao thâm, càng có thể đem uy lực của phù bảo phát huy đến mức tột cùng.
"Thật không hiểu, sau khi mình Trúc cơ thành công, khi đó sử dụng phù bảo này, thì phù bảo này sẽ hiện ra hình thái gì. " Lúc Hàn Lập đang chỉ huy ánh sáng xám cùng Thanh giao hỗn chiến, không biết vì sao, đột nhiên lại phân thần bột phát ý tưởng đó.