Tiêu Túc nghe xong thì chẳng qua cũng chỉ là khẽ nhíu mày một cái, sau đó rất nhanh lại đã buông lỏng ra: “Nếu như cô muốn đi tham gia mà nói thì cũng có thể đi”
Cái gì?
Nếu cô muốn đi tham gia thì cũng có thể đi?
Rốt cuộc là cái con người này có biết được mọi chuyện bây giờ đã phát triển thành loại hình dáng gì rồi hay không?
“Cái đó, anh có biết là hiện giờ mẹ của anh rất hài lòng đối với tôi hay không? Ngày nào bác gái đều sẽ tới đây tìm tôi nói chuyện, chung đụng, tôi có cảm giác bác gái đã hoàn toàn nhận định tôi là con dâu tương lai của bác ấy rồi”
Chuyện này có chút đi xa quá rồi, đây là điều mà cô không dự đoán trước được.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Vốn dĩ chỉ là muốn làm bia đỡ đạn mà thôi, ai biết bây giờ lại đỡ thành như thế này!
“Ừ, tôi biết”
Thật ra thì Tiêu Túc cũng vẫn chưa nghĩ ra biện pháp đối phó, nên chọn cách trực tiếp nói cho mẹ biết rằng hai người không phải là bạn trai bạn gái thật sự, hay là nói hai người đã chia tay?
“Bây giờ cô có ý nghĩ như thế nào?”
Trước khi đưa ra quyết định, Tiêu Túc quyết định hỏi về cái nhìn của Giang Tiểu Bạch một chút.
Giang Tiểu Bạch bị Tiêu Túc hỏi một câu như vậy mới chợt phát hiện ra bản thân cô cũng không hề nghĩ ngợi điều gì, bởi vì quá trình chung đụng gần đây của cô và Lương Nha Hòa rất vui vẻ, vì vậy cô theo bản năng nói: “Tôi thì cũng không có vấn đề gì, dù sao cũng chỉ là một hôn lễ mà thôi, coi như là đi chơi. Nhưng mà nếu như anh lo lắng, vậy thì tôi sẽ từ chối bác gái là được”
“Nếu như cô muốn đi chơi, vậy thì cứ đi đi”
Tiêu Túc trực tiếp đưa ra quyết định: “Sắp đến hôn lễ rồi cho nên làm phiên cô thêm một lần cuối cùng này, chờ sau khi quay về từ hôn lễ, tôi sẽ nói rõ cho mẹ của tôi biết.”
Giang Tiểu Bạch sững sờ một chút, sau đó gật đầu: “Được”
Cô biết được ý tứ ở trong lời nói của Tiêu Túc là gì, chính là đi tham dự hôn lễ trước, chờ sau khi quay trở về từ hôn lễ, Tiêu Túc sẽ ngửa bài, thẳng thắn nói rõ mối quan hệ của hai người, đến lúc đó… Có lẽ cô cũng không thể tiếp tục ở lại nơi này được nữa.
“Nhưng mà việc tôi thẳng thắn chẳng qua cũng chỉ là chuyện của tôi, nếu như ở chỗ của cô có bất kỳ việc gì cần thì vẫn có thể đến tìm tôi”
Giang Tiểu Bạch khẽ mấp máy cái môi: “Được thôi, tôi biết rồi”
Không khí giữa hai người rơi vào trong một khoảng yên lặng kéo dài, cuối cùng Giang Tiểu Bạch đứng lên: “Vậy thì cứ quyết định như vậy đi, tôi đi ngủ trước”
“Ừ?
Phòng dành cho khách đã được dọn dẹp xong, gần đây Giang Tiểu Bạch vẫn luôn ngủ ở nơi đó.
Sau khi quay trở về phòng, Giang Tiểu Bạch lập tức chui vào làm tổ ở trong chăn, cũng không biết là tại sao, tâm trạng của cô lại có một chút phiền muộn.
Giang Tiểu Bạch luôn luôn lý trí, cho nên lúc này cô cũng rất rõ ràng, tâm trạng của cô trở nên phiền muộn hoàn toàn là vì câu nói kia của Tiêu Túc, vốn dĩ khi trước đó nghe thấy được Lương Nha Hòa muốn mời cô đi dự hôn lễ cô vẫn còn cảm thấy thật vui vẻ.
Nhưng mà bây giờ, tâm trạng của cô lại trở nên u ám giống như ngày không trăng vậy.
Suy nghĩ một chút, Giang Tiểu Bạch móc điện thoại di động ra sau đó gửi tin nhắn cho Phương Đường Đường.
“Gần đây tớ cứ cảm thấy tớ có điểm gì đó không đúng”
Phương Đường Đường: “?”
“Mời cậu chấn chỉnh lại thái độ của chính cậu, thật sự là tớ có chỗ không đúng”
Phương Đường Đường: “Đêm hôm khuya văng rồi mà cậu còn nổi điên nổi khùng làm gì?
Chẳng lẽ là bởi vì Tiêu Túc?”
Nhìn thấy được cái tên Tiêu Túc này, trong nháy mắt Giang Tiểu Bạch lại thấy có chút không xong, tại sao Phương Đường Đường có thể ngay lập tức đoán ra được? Chẳng lẽ là do biểu hiện của cô quá mức rõ ràng hay sao?
“Ấy, tại sao lại không nói chuyện? Có phải là bị tớ nói trúng tim đen rồi hay không? Trước kia tớ đã từng nói rằng cậu thích anh ta, cậu còn không Ị”
tin, còn không ngừng tranh cãi với tớ nữa Thích Tiêu Túc sao?
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Giang Tiểu Bạch cảm thấy không thể nào, nhưng mà tâm trạng hôm nay của cô lại rất quái dị, ngay cả chính cô cũng không biết bản thân mình đã bị làm sao, khoảng thời gian này hai người sống chung nhưng hình như cũng không có gì đặc biệt.
“Không thích”
Nghĩ tới đây, Giang Tiểu Bạch không do dự phủ nhận: “Tớ không thích anh ta”
“Được được được, cậu không thích anh ta, được chưa? Vậy cậu nói xem tại sao cậu lại không được bình thường?”
“Tớ…” Giang Tiểu Bạch vậy mà lại không nói ra được, chỉ thấy nhức đầu đến đòi mạng.
“Cậu xem chính cậu đi, đến chết vẫn còn cứng miệng! Rõ ràng là cậu có thiện cảm với người ta, vậy mà lại vẫn cứ nói là không có! Dáng dấp của cái người đàn ông tên Tiêu Túc đó đúng thật là rất đẹp mắt, nếu như không phải là tớ đã có nam thần của nhà tớ rồi, lại sớm chiều sống chung cùng một chỗ với người đàn ông như vậy trong thời gian lâu dài, tớ cũng sẽ không nhịn được mà có thiện cảm với anh ta”
Nghe đến chỗ này, Giang Tiểu Bạch nheo mắt lại: “Cậu muốn nói là tớ và anh ta ở chung lâu ngày nên nảy sinh tình cảm rồi?”
“Đúng vậy, cậu cảm thấy không thể có khả năng này hay sao? Nếu như không phải là cậu ở chung lâu ngày rồi nảy sinh tình cảm với anh ta thì cậu cần gì phải rối rắm đến như vậy? Tiểu Bạch, cậu mau chóng thành thật trả lời cho tớ biết, sau này cậu có muốn ở chung cùng một chỗ với anh ta hay không?”
Ở chung một chỗ với Tiêu Túc?
Rất nhanh, Giang Tiểu Bạch lại nghĩ đến người phụ nữ ở trong lòng của Tiêu Túc, sau đó cô bất chợt lắc đầu: “Không muốn”
Cô đã từng nói rồi, cô sẽ không thích một người đàn ông ôm trong lòng hình bóng của một người phụ nữ khác, như vậy không phải rõ ràng là tự tìm đau khổ đến cho chính mình hay sao?
“Không muốn? Thật sự không muốn?”
⁄»ừ?
“Vậy tớ khuyên cậu, mau chóng dọn ra ngoài đi” Sau khi Phương Đường Đường xác định được một cách chắc chắn về ý nghĩ của Giang Tiểu Bạch thì lập tức hết lời khuyên giải nói: “Nếu như mà cậu vẫn còn không chuyển ra ngoài, cứ tiếp tục như vậy nữa thì cậu sẽ càng ngày sẽ càng thích anh ta, đến lúc không có cách nào tự kiềm chế lại được thì cậu sẽ xong đời.”
Không cách nào tự kiềm chế lại được?
Giang Tiểu Bạch bất đắc dĩ nở nụ cười: “Tớ cảm thấy tớ sẽ không có ngày như vậy đâu, yên tâm đi, nhưng mà tớ sẽ suy nghĩ về lời cậu nói một chút, vốn dĩ bọn tớ cũng không phải là bạn trai bạn gái thật sự, ở cùng nhau như vậy quả thật cũng không tốt lắm”
“Cậu biết là được rồi, tớ chỉ sợ là cậu không hiểu rõ được cũng dứt không ra, đến lúc đó cậu đau lòng khổ sở tớ cũng không an ủi được cậu”
“Yên tâm đi”
Sau khi tắt điện thoại, Giang Tiểu Bạch trở mình nhìn vào bóng đêm yên tĩnh ở bên ngoài cửa sổ, từ từ nhắm mắt lại.
Chờ thêm một chút nữa đi, chờ lần này đi tham dự hôn lễ của em họ Tiêu Túc xong thì sẽ làm giống như là lời mà anh ta nói, quay trở về sẽ lập tức nói rõ ràng cho mẹ của anh ta biết. Mà cô cũng sẽ nói rõ ràng cho người trong nhà mình biết rõ, dù sao thì khoảng thời gian sống trong yên tĩnh này cũng đã hưởng đủ rồi, xem mắt thì cứ xem mắt thôi, cô cũng không tin là cô không thể tìm được một người hợp nhịp, đúng chứ?
Sau quyết định ý tưởng xong, Giang Tiểu Bạch cũng không tiếp tục quấn quít nữa, rất nhanh đã tiến vào trong giấc mộng.
Bản kế hoạch của Hứa Yến Uyển được viết ra rất nhanh, cô ta thức trắng mấy đêm để viết cho xong, viết xong lại tự mình xem qua xem lại rất nhiều lần, sửa rất nhiều lần, đến cuối cùng chắc chắn rằng không còn vấn đề gì nữa mới giao cho Hàn Thanh.
Sau đó Hàn Thanh không có ý kiến phản đối gì, kế hoạch trợ giúp cô ta xây dựng lại nhà họ Hứa cứ như vậy mà được bắt đầu.
“Tôi cũng nói rõ điều này trước” Hứa Yến Uyển tỉnh táo nhìn Hàn Thanh nói rành mạch từng câu từng chữ: “Mặc dù tôi chấp nhận sự trợ giúp của anh nhưng mà Hứa Yến Uyển tôi cũng không phải là loại người chỉ biết nhận không quà tặng của người khác, bây giờ anh giúp đỡ tôi, đến lúc đó Công ty được tạo dựng lại thì anh cũng chính là cổ đông góp vốn lớn nhất của Công ty”
Nghe thấy lời này, Hàn Thanh nhíu mày lại: “Không cần”
“Tôi biết, dựa theo quy mô hiện tại của Tập đoàn nhà họ Hàn thì chắc chắn là không để mắt đến một Công ty nhỏ như Công ty của em, nhưng mà anh làm sao có thể biết trước được, bây giờ Công ty của tôi là Công ty nhỏ, sau này lại không phải là một Công ty lớn chứ? Trước kia nhà họ Hứa cũng không hề thua kém nhà họ Hàn”
Điều này Hàn Thanh biết, anh cũng biết được rất rõ ràng về bản lĩnh của người nhà họ Hứa.
Nhưng mà anh cũng không có ý định nhìn xem cho rõ ràng.
“Cho nên bây giờ anh không cần phải vội vàng từ chối”
“Hiểu lầm rồi” Hàn Thanh dùng ánh mắt bình thản nhìn Hứa Yến Uyển nói: “Không phải là tôi coi thường số cổ phần của một Công ty nhỏ, mà là tôi không muốn xuất hiện chung một chỗ với cô quá nhiều lần mà thôi.”
Một câu nói bất ngờ tung ra khiến cho người nghe không kịp đề phòng, cũng khiến cho Hứa Yến Uyển không thể nói được điều gì, cô ta không thể tin mà ngước mắt lên nhìn Hàn Thanh.
“Trước đó bởi vì những lời đồn đại kia đã khiến cho vợ chưa cưới của tôi thiếu chút nữa đã bỏ tôi mà đi, cho nên sau này ngoại trừ cô ấy ra thì tôi sẽ không đồng thời xuất hiện chung một chỗ với bất kỳ một người phụ nữ nào khác nữa.
Cho nên cũng không phải là tôi có ý kiến gì đối với Công ty của cô, hy vọng cô có thể hiểu được”
Hiểu?
Hứa Yến Uyển run rẩy hai cánh môi: “Vợ chưa cưới? Anh… cầu hôn rồi?”
“Ừ” Hàn Thanh gật đầu: “Chờ sau khi quyết định được ngày cưới, hoan nghênh cô tới uống một ly rượu mừng”