Sau khi cúp điện thoại, Hàn Mộc Tử đi ra khỏi phòng tắm, thấy Dạ Mạc Thầm đã trở lại chỗ ngồi của mình. Khi cô đi ra, ánh mắt thậm thủy của anh rơi trên mặt cô, nhìn chăm vào cô.
Ảnh mất nóng rực khiến Hàn Mặc Tử thật phiền muộn bực mình.
Xem ra người này thực sự không biết mình đã gây ra cái họa gì, đang êm đẹp tại sao lại muốn đi xem mắt với một người phụ nữ. Xem mất rồi thì thôi đi, đã xem vừa mất thi hẹn hò luôn đi, cho dù anh và người phụ nữ đó thực sự ở bên nhau, Hàn Mặc Tử cô cũng không dị nghị gì.
Nhưng vì cái gì mà anh còn trêu chọc cô.
Chọc vào một người điên cuồng như vậy, bây giờ có cảm giác nguy hiểm ở khắp mọi nơi.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Người bình thường sẽ sợ những người quá khích như Lâm Thanh Thanh. Hôm nay cô ta dám tạt axit, ai biết lần sau có ta có vung dao gọt trái cây vào người cô không?
Hàn Mộc Tử chưa muốn chết, cô đương nhiên không muốn bị thương… Cô cũng không muốn những người xung quanh mình bị thương.
Bởi vì loại chuyện này ở trong nhận thức của cô là căn bản không thể nào xảy ra
Nhưng mọi thứ đã phát triển đến mức không thể vận hồi. Hàn Mộc Tử đưa tay lên nhìn đồng hồ, quyết định cùng Dạ Mạc Thâm nói chuyện cho tốt.
Cô chủ động đi về phía Dạ Mạc Thâm, sau đó ngồi xuống trước mặt anh.
“Dạ Mạc Thâm, chúng ta nói chuyện.
Giọng điệu của cô hiếm khi ôn hòa như vậy, nhưng Dạ Mạc
Thâm có một loại dự cảm bất thường, mím chặt mỗi móng, bất mãn nói: “Nếu em muốn đẩy anh đến với người khác, thì giữa chúng ta không có gì để nói ”
Nói xong nghiêng đầu quay lưng về phía Hàn Mộc Tử Hàn Mặc Tử: “… Tôi nói những chuyện này lúc nào chứ?”
“Vậy em muốn nói chuyện gì với anh?”
“Nói về anh và Lâm Thanh Thanh
Dạ Mạc Tham cau máy.
“Em nói em không đẩy anh ra?”
Hắn Mộc Tử: “Tôi chỉ muốn nói cho anh biết đối tượng khiến cô ta hận hiện tại chính là tôi. Tuy rang anh bị thương, nhưng tôi không có. Tôi nghĩ cô ta vẫn sẽ tiếp tục nghĩ cách để hại tôi, tôi có thể chắc chặn rằng người tôi vừa nhìn thấy là cô ta, cô ta nhất định cũng đến bệnh viện này.
Nghe đến đây, Dạ Mạc Thâm cuối cùng cũng nghe thấy một chút ẩn ý trong lời nói của cô: “Em sợ chết từ khi nào vậy?”
Suy nghĩ của Hàn Mặc Tử bị lời nói của Dạ Mạc Thâm cắt ngang, có quay đầu nhìn Dạ Mạc Thâm, trong mắt anh không có bất kỳ tía trào phúng nào, nhưng lời nói lại rất đả thương người khác.
“Không phải là tôi sợ chết, tôi chỉ là vì…
Cô sợ liên lụy cho những người xung quanh, đặc biệt là Đậu Nhó.
Cậu nhóc bây giờ là người thân thiết nhất với cô, nếu Lâm Thanh Thanh biết được sự tồn tại của Đại Nhỏ thì quả là một điều tôi tê
Vì vậy, cô phải để Dạ Mạc Thâm xử lý chuyện với Lâm Thanh
Thanh thật tốt.
“Tại vì sao?”
Dạ Mạc Thâm lập tức hỏi.
Tại vì cái gì? Cô không thể nói cho anh biết lý do, Hàn Mộc Tử trực tiếp quay đầu đi chỗ khác.
“Không tại sao cả, anh cứ coi như tôi là kẻ tham sống sợ chết là được rồi. Hơn nữa tôi cũng sợ đau. Tôi không muốn bị ai tạt axit sunfuric vào mình, tôi cũng không muốn bị dao đâm, việc đơn giản là vậy”
Vừa dứt lời, Hàn Mặc Tử cảm thấy Dạ Mạc Thâm nhúc nhích, ngay sau đó tay cô đã bị anh năm lấy.
Dạ Mạc Thâm bàn tay to ôm lấy tay có thấp giọng nói: “Dù em sợ chết hay không sợ chết, anh cũng sẽ không để em phải chịu bất cử tổn thương nào.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
“Dạ Mạc Thăm “
“Tất cả không phải đã bị anh chặn lại rồi sao? Nghâm lại cũng biết anh sẽ không thể để cô ta làm tổn thương em lần nữa.
“Vậy thì anh định làm như thế nào?”
Hàn Mặc Tử cau mày “Hiện tại cảnh sát đang tìm cô ta, nhưng cô ta bây giờ.
“Ha Dạ Mạc Thâm cười nhẹ một tiếng nói: “Vậy thì hỗ trợ cảnh sát tìm cô ta
Nghe vậy, trái tim của Hàn Mộc Tử rốt cuộc cũng bình ổn lại, chỉ cần Dạ Mạc Thâm nguyện ý chủ động, thì Lâm Thanh Thanh có thể bị sa lưới
Mọi chuyện chỉ cần chờ cô ta sa vào lưới rồi nói tiếp.
Ngay khi Dạ Mạc Thâm vừa ra tay, Lâm Thanh Thanh nhanh chóng bị tóm gọn và bị cảnh sát đưa về đồn. Cô nghe nói rằng khi cô ta được đưa vào, trên người còn cầm theo một con dao.
Khi biết tin, Hàn Mặc Tử cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Cô ta thực sự không từ bỏ ý định. Bởi vì Lâm Thanh Thanh sa lưới, các nhân viên cảnh sát với Hàn Mộc Tử và Dạ Mạc Thâm phải đối chất lại hiện trường về những gì đã xảy ra, còn cần nhân chứng.
Tiểu Nhan, người trước đó chỉ đợi Lâm Thanh Thanh bị bắt, đã thu thập đầy đủ chứng cử, một khi Lâm Thanh Thanh bị bắt sẽ trực tiếp cung cấp chứng cứ
Có một video giám sát trong phòng nghỉ của họ, vì vậy tất cả mọi thứ xảy ra trong phòng nghỉ ngày hôm đó đều được quay lại.
Đây là bằng chứng trực tiếp chính xác nhất, Tiểu Nhan cũng yêu cầu những người phụ nữ cùng nhau gây rắc rối ngày hôm đó làm chứng. Vì bằng chứng vô cùng xác thực nên Lâm Thanh Thanh trực tiếp bị giam giữ, nhưng muốn kết tội cô ta mà nói thì phải lên tòa
Không đợi Hàn Mặc Tử hành động, Dạ Mạc Thâm đã tìm cho cô một luật sư giỏi nhất ở thành phố Sài Gòn.
Nhìn Dạ Mạc Thầm thế này là hi vọng Lâm Thanh Thanh có thể tăng thêm hình phạt
Cô không phản đối, nếu lúc này cảm thấy có lỗi với Lâm Thanh Thanh, thì có thật sự quá nhụt trí. Dù sao, axit sunfuric quả thực đổ lên người của Dạ Mạc Thâm, ngay lúc đó tại sao Lâm Thanh Thanh lại không cảm thấy mềm lòng một chút? Cho nên Mềm lòng với đối phương là tàn nhẫn với chính mình.
Lâm Thanh Thanh bị giam giữ
Trái tim của Hàn Mộc Tử cuối cùng cũng buông xuống, vết thương của Dạ Mạc Thậm cũng từ từ hồi phục theo thời gian.
Miệng vết thương của anh rất nghiêm trọng và phải tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ, nếu không…
Nhưng bác sĩ cho biết dù phẫu thuật thẩm mỹ thì cũng sẽ để lại trên lưng anh một vết sẹo dài vô cùng xấu xí. Hàn Mặc Tử đặc biệt áy náy về điều này.
Vết sẹo do bị tạt axit sẽ không giống như những vết sẹo khác, chúng sẽ theo người đó cho đến khi người ta giả và chết đi.
“Nếu em thực sự cảm thấy có lỗi, em có thể ở bên cạnh anh mãi mãi, coi như là chuộc tội là tốt rồi.”
Nghe âm thanh đùa cợt của Dạ Mạc Thầm vang lên từ phía sau, Hàn Mộc Tử sững sở một lúc, sau đó đôi mày thanh tú nhíu chặt nhìn Dạ Mạc Thầm một cách hung dữ.
“Như thế nào? Không muốn?”
Dạ Mạc Thầm nhưởng máy.
“Vài ngày nữa sẽ họp phiên tòa. Tìm được luật sư giỏi như vậy, thực sự muốn mức án của cô ta tăng nặng sao?”
“Phải vậy thì sao?”
Nói đến Lâm Thanh Thanh, sự ấm áp trong mắt Da Mạc Thầm liền biến mất sạch sẽ, thay vào đó là sự lạnh lùng vô tận, ngay cả nụ cười trên khỏe môi cũng mang theo vài phần tà ác: “Vọng tưởng làm tổn thương người phụ nữ yêu dấu của anh, phải trả giá rất lớn.”
Người phụ nữ yêu dấu
Hàn Mặc Tử bị những lời này làm cho sốc.
Cảm thấy nhịp tim của mình đang tăng nhanh, Hàn Mộc Tử giả vờ như không nghe thấy những lời này, mà hỏi: “Cô ta là đối tượng hẹn hò của anh, hơn nữa có ta cũng là một cô gái trẻ tuổi rung động lòng người, anh thực sự nhân tâm sao?”
Dạ Mạc Thầm nghiêm túc nhìn cô: “Ngoại trừ em ra, người khác đối với anh không quan trọng”
Hàn Mộc Tử.”
Người giới thiệu buổi xem mặt này cho anh là ai?”
Vừa dứt lời, Hàn Mộc Tử liên thấy Dạ Mạc Thâm sững sờ, cô cười nhạt quay đầu lại nói: “Sự thật chứng minh tôi đã đoán đúng. anh không thích cô ta, nhưng anh vẫn đi xem mặt với cô ta. Vậy thì chỉ có một lý do duy nhất cho việc xem mắt này là người đó đã yêu cầu anh đi, anh không thể từ chối. Để tôi đoán, đó là bác sĩ Tổng mà tôi đã gặp năm đó, đúng không?”