Nhưng bây giờ cô đã đủ lớn rồi, hẳn anh sẽ không còn lý do nào.
khác để từ chối đâu nhỉ?
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Thời gian trôi qua rất nhanh, nhà thiết kế đã thiết kế xong hai bộ lễ phục rồi, sau đó mang tới cho Đường Viên Viên mặc thử.
Sau khi mặc lễ phục lên người thử một lượt, nhà thiết kế nhìn cô gái nhỏ yêu kiều duyên dáng trước mặt mình, không nhịn được nói với vẻ cảm thán: “Thật quá xinh đẹp, hơn nữa mấy ngày này cháu đã giữ vững cân nặng rất tốt, bộ lễ phục này thiết kế vừa khéo, còn hai ngày nữa đã tới lễ trưởng thành rồi nên hai ngày tới cháu cô gắng bảo vệ cơ thể mình thật tốt nha”
“Vâng vâng” Đường Viên Viên gật đầu: “Cháu sẽ cố giữ gìn.
Cô muốn sử dụng một mặt hoàn hảo nhất của mình để chào đón thời khắc tuyệt diệu ấy, cho nên cô cũng khá khắt khe với cơ thể mình.
“Đúng rồi, bộ lễ phục này bạn của cháu không tới cùng mặc thử sao?”
“À, có lẽ cô ấy không kịp tới đây, cô ấy nói đợi tới ngày lễ trưởng thành diễn ra thì sẽ tới”
Nhà thiết kế gật đầu: “Vậy được rồi, tôi còn muốn nhìn xem cô bé mặc thử thế nào, có chỗ nào đó không phù hợp thì có thể sửa sang lại, may mà lúc đó tôi đã thiết kế thêm dây buộc rồi, nếu như lúc đó bạn cháu quá gầy, mặc vào mà bị rộng thì có thể thắt nơ ở sau lưng để vừa vặn hơn”
Đường Viên Viên cẩn thận nhìn phần dây buộc được thiết kế thêm kia, nở nụ cười hài lòng.
“Đẹp lắm ạ, cảm ơn cô”
Sau khi xác nhận trang phục không có vấn đề gì nữa, Đường Viên ‘Viên mang theo hai bộ lễ phục cẩn thận cất trong tủ quần áo của mình, cô đặt hai bộ cạnh nhau, ngẫm nghĩ một lát cô còn xịt thêm mùi nước hoa mà mình yêu thích nhất lên trên rồi mới đóng cửa tủ quần áo lại.
Cô gửi tin nhắn cho Mạnh Khả Phi.
“Khả Phi, hôm nay tớ đã nhận được lễ phục nhà thiết kế làm riêng cho cậu rồi, vì cậu không thể tới đây mặc thử được nên nhà thiết kế đã giúp cậu thêm một đoạn dây buộc eo nữa, kiểu dáng và màu sắc đều rất đẹp, khi cậu mặc vào chắc chắn sẽ vô cùng xinh đẹp”
Đợi một lúc lâu cũng không thấy Mạnh Khả Phi đáp lại.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Đường Viên Viên nhìn thoáng qua đoạn chat trong Messenger, cả một đoạn dài đều là cô gửi tin nhắn đi, ngón tay cô khẽ vuốt lên trên, một năm này cuộc nói chuyện của bọn họ không còn thân thiết như trước nữa, càng giống như cô đang tự mình độc thoại cho vai diễn vậy, mà Mạnh Khả Phi lại hờ hững không quan tâm tới đáp lại vài câu lạnh nhạt, hoặc chỉ gửi lại một câu đơn giản ngắn gọn.
Cô cảm thấy mình đã đoán được điều gì đó rồi, nhưng làm cách nào cũng không thể tin được.
Rốt cuộc hai người họ đã thân thiết với nhau lâu như vậy rồi, không thể nói hết thân là hết được.
Cuối cùng Đường Viên Viên chỉ có thể tự an ủi bản thân mình là, có lẽ Mạnh Khả Phi bận rộn quá thôi, chờ cô ấy hết bận thì lại tốt đẹp rồi.
Tuy răng Đường Viên Viên biết cứ tự an ủi mình như vậy thì có lẽ cô không thể kiên trì thêm được bao lâu nữa, nhưng mà trước mắt cô vẫn tin tưởng vào tình cảm của hai người họ, nhiều năm như vậy cô ấy không thể nói bỏ qua là bỏ qua được.
Sau đó cô mang cõi lòng đầy chờ mong đợi chờ ngày lễ trưởng thành của mình tới.
Gần ngày lễ trưởng thành, đêm trước đó Giá Nhỏ chạy tới nhà của Đường Viên Viên nói muốn ngủ chung với cô, sau đó còn muốn mặc chung một bộ lễ phục với cô nữa, cô bé muốn tham gia lễ trưởng thành cùng với cô.
Đường Viên Viên sửa lại lời cô bé: “Em vẫn chưa tới tuổi trưởng thành mà cô bé Giá Nhỏ của chị”
“Em mặc kệ, em muốn được trải nghiệm trước một lần, dù sao cũng chẳng mấy chốc nữa là tới em rồi!”
Sau đó cô bé vẫn luôn ôm chặt lấy cánh tay của Đường Viên Viên: “Được không vậy chị Viên Viên, chị Viên Viên ơi ời”
Đường Viên Viên bị cô bé quậy phá tới mức đau đầu, không thể tùy tiện đồng ý với cô bé được.
“Giá Nhỏ à, chị cảm thấy em vẫn nên hỏi qua ý kiến của dì Mộc Tử và chú Thâm trước đã được không, rốt cuộc thì lễ trưởng thành là một chuyện vô cùng nghiêm túc, em tốt nhất không nên..”
“Chị dâu à, chị cứ cho em tham dự cùng chị không được sao, em chỉ đơn thuần trải nghiệm thôi, không tham gia nghỉ thức đâu.”
Một câu chị dâu đó thành công khiến Đường Viên Viên đỏ bừng mặt, cô vừa ngại ngùng vừa kinh ngạc nhìn cô bé: “Em, em vừa gọi chị là gì cơ?
“Chị dâu đó” Giá Nhỏ cười hì hì ôm chặt lấy eo của Đường Viên Viên, hai người họ ôm chặt lấy nhau vô cùng tình cảm: “Trước đó em không gọi bừa bãi là vì chị còn chưa đủ tuổi nữa, bây giờ cứ gọi dần trước là vừa rồi, không phải chị thích anh trai em hay sao?”
Đường Viên Viên: “Ai, ai bảo chị thích anh trai em?”
“Ø? Chị Viên Viên không thích anh trai em á?”