Rất nhanh Uất Trì Diệc Thù đã mở xong quà của mình rồi.
“A, đẹp quái”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Đường Viên Viên cẩn thận giơ tay nhận lấy.
“Anh trai, cái này do anh tự mình lắp ghép sao?”
Món quà Uất Trì Diệc Thù tặng cho cô là một căn nhà vườn theo phong cách cổ đại, anh nhớ rõ trước đây cô thường xuyên đăng ảnh thứ này lên trên mạng xã hội, sau đó còn cảm thán sao người ta có thể lắp ghép được đẹp như vậy, nhưng mà đồ bán trên mạng đa số là loại tự lắp ghép, cô chỉ thích xem thôi, chứ chưa từng mua.
Cho nên Uất Trì Diệc Thù đã mua một cái về nghiên cứu từ lâu rồi.
“Ừ” Uất Trì Diệc Thù gật đầu, ánh mắt anh rất dịu dàng, hôm nay nhìn thấy cô gái nhỏ thích món quà này như vậy, anh cũng cảm thấy mỹ mãn.
“Anh ghép có lâu không?”
“Không lâu, chỉ mấy buổi tối là xong rồi.”
Mấy buổi Đường Viên Viên lập tức quay đầu nhìn về phía Uất Trì Diệc Thù, cô nhìn chằm chăm vào mặt anh, giống như muốn xem thử xem anh có quâng thâm mắt không.
Sao Uất Trì Diệc Thù lại không hiểu ý đồ của cô.
Anh khẽ cười nói: “Không phải mấy buổi tối gần đây, em cảm thấy anh trai em là người nước đến chân mới nhảy sao?”
Nói thế này cũng đúng, với tính cách của Uất Trì Diệc Thù, anh chưa bao giờ nước đến chân mới nhảy cả, cho dù là như vậy, với trí thông minh và năng lực của anh, Uất Trì Diệc Thù cũng không để mình rơi vào.
tình trạng khốn đốn.
“Chúc mừng em đã trưởng thành” Uất Trì Diệc Thù võ nhè nhẹ lên đầu cô: “Có thích không?”
“Thích! Đương nhiên là thích rồi!” Đường Viên Viên thích đến mức.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
không nỡ buông tay, còn muốn quan sát tỉ mỉ một phen, nhưng lúc này đang ở bên ngoài, cô sợ mình sẽ đánh rơi, phá hỏng mất công sức bao.
ngày của anh, nên chỉ có thể nhỏ giọng nói: “Anh, làm cách nào cho nó vào hộp lại được bây giờ, không thì đặt nó ra ghế sau đi, lỡ như hỏng mất thì phải làm sao?”
Uất Trì Diệc Thù nói: “Hỏng thì anh lại ghép cho em một cái khác”
“Không được” Đường Viên Viên lập tức lắc đầu: “Đây là quà anh tặng em vào lễ thành niên, không thể làm hỏng”
“Ghép cho em một cái nữa cũng không được?”
“Ghép một cái khác thì đâu còn ý nghĩa như vậy nữa.”
Tuy rằng, anh trai chỉ tặng cô một món quà duy nhất khiến Đường ‘Viên Viên có chút tiếc nuối nho nhỏ, vốn dĩ cô còn tưởng rằng quà sinh nhật và quà mừng lễ thành niên sẽ tách ra, nhưng mà nghĩ lại thì, sinh nhật và lễ thành niên đều cùng một ngày, chỉ là cách gọi khác nhau thôi, một món quà là đủ rồi.
Cô vẫn rất vui vẻ đó.
“Vậy thì thu lại, để ra ghế sau xe, lúc về nhà lại mở ra sau”
“Được ạ.”
Sau đó Đường Viên Viên cất món quà của Uất Trì Diệc Thù đi, vốn dĩ cô còn muốn bóc quà của Chung Sở Phong và hai người bạn cùng phòng, ai ngờ Uất Trì Diệc Thù lại trực tiếp nắm lấy cổ tay cô, kéo cô đến bên cạnh, sau đó đóng cốp xe lại.
“Được rồi, mấy món quà khác đợi tối về nhà rồi bóc đi, chúng ta sắp đến khu vui chơi rồi”
“Nhưng mà vừa rồi không phải đã nói sẽ mở quà sao?”
Nhìn thấy hành động này của Uất Trì Diệc Thù, Đường Viên Viên cảm thấy choáng váng, rõ ràng anh hỏi cô muốn bóc quà của ai trước, sau khi cô nói là quà của Chung Sở Phong, anh lại tự bóc quà của bản thân ra.
Tự bóc quà của mình trước còn chưa tính, bây giờ lại còn không cho cô bóc quà của anh Sở Phong.
Trước đó anh nói rằng mình bóc nhầm, Đường Viên Viên không hề nghi ngờ chút nào, cô cho rằng anh trai mình thật sự bóc nhầm.
Nhưng bây giờ nghĩ kỹ lại, hình như không phải đơn giản như vậy.
Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ trong lòng cô mà thôi, tất nhiên là cô không dám nói ra, sau đó cô đi theo Uất Trì Diệc Thù vào trong khu vui chơi.