Mục lục
Cô vợ đánh tráo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người vừa nói ra câu này liền bị người bên cạnh bịt miệng.





“Bà nói lung tung gì vậy, cái gì mà một trăm cân, đều là tin đồn thổi hông thôi, cho dù là sự thật cũng không đến lượt bà nói”





“Nếu là thật, thì làm sao cậu chủ nhà họ Dạ lại có thể yêu thichs một đứa con gái mập mạp được, sợ rằng mắt cũng híp lại thành một đường mất. Tôi đã từng nhìn thấy cậu chủ nhà họ Dạ, dáng người cao gầy, với khuôn mặt đấy thì ít nhất cũng phải nên tìm một người tương đương xứng tầm”






VietWriter cập nhật nhanh nhất.


“Có lẽ, những người khác cũng có cơ hội đấy?”





Vì vậy trong bữa tiệc, có người âm thầm nổi lên những tâm tư khác.





Nhanh chóng triệu tập các cô con gái nhà mình, một trong số đó là nhà họ Trương, cô ấy năm nay mười chín tuổi, nước da trắng trẻo, dáng người mảnh mai, ngay cả vẻ ngoài cũng thuộc dạng bậc nhất.





“Ngưng Ngưng, không phải con từng phàn nàn rằng trong trường con có một thăng nhóc không được đẹp trai theo đuổi con sao?”





Trương Ngưng Vũ bị mẹ vừa lôi kéo vừa hỏi, không nhịn được mà Bñu môi nói: “Đúng vậy, con có nói qua, có chuyện gì sao?”





“Vậy thì người đứng trên sân khấu có đẹp không? Có đáp ứng tiêu chuẩn lựa chọn bạn đời của con không?”





“Mẹ, con bao nhiêu tuổi rồi? Con vừa mới trưởng thành năm ngoái thôi, mẹ đừng có mà cả ngày lo sợ không gả được con đi, đừng có suốt ngày lựa chọn đối tượng cho con, được không?”





“Ngưng Vũ, mẹ cũng là vì muốn tốt cho con. Con gái như con trước sau thì cũng phải gả đi. Bây giờ, con vẫn còn trẻ đẹp không tìm người phù hợp đi chẳng lẽ đợi đến hoa tàn ít bướm mới đi tìm? Đến lúc đó, những người tài giỏi còn có thể yêu thích con được sao?”





“Hoa tàn ít bướm? Mẹ, mẹ nói quá rồi. Con mới mười chín tuổi. Ít nhất phải hai mươi năm nữa mới được coi là hoa tàn ít bướm? Mẹ đừng lo lắng, gấp gáp như vậ….”





“Ồ, con cứ xem một chút đi, nếu không vừa ý thì cứ coi như mẹ chưa nói gì.”





Trương Ngưng Vũ chỉ đành nhìn theo hướng ngón tay của bà ấy, đúng lúc nhìn thấy Uất Trì Diệc Thù trên sân khấu.





Hôm nay, Uất Trì Diệc Thù ăn mặc chỉnh tê, bộ âu phục màu xanh lam mặc trên người như được thiết kế riêng cho anh, từng hành động cử chỉ của anh đều toát lên vẻ lạnh lùng, cao quý.






Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.


Trương Ngưng Vũ luôn cảm thấy răng những bộ quần áo âu phục không phải là những bộ đồ đẹp đế gì, bởi vì đa số đàn ông mặc nó đều mang lại cảm giác của dân bán bảo hiểm. Vì vậy, cô ta không có ấn tượng tốt về những người đàn ông trong bộ trang phục chỉnh tề.





Nhưng hôm nay sau khi nhìn thấy Uất Trì Diệc Thù, Trương Ngưng Vũ đột nhiên cảm thấy không phải âu phục không đẹp, mà là cô chưa từng gặp người phù hợp với bộ đồ đó, cũng giống như cô vậy. Không phải cô ấy không muốn yêu, chỉ là trong những người theo đuổi cô, cô chưa nhìn trúng ai cả.





Thấy con gái sững sờ, mẹ Trương lúc này mới nở nụ cười: “Thế nào?





Mẹ nói với con lần này rất tốt đúng không?” Nghe vậy, Trương Ngưng Vũ liền định thần lại, bĩu môi nói: “Một người đàn ông ưu tú như vậy sẽ chưa có đối tượng sao? Chỉ sợ sẽ bị người khác đoạt rồi? Con không muốn làm kẻ thứ ba đâu. “





“Không có đối tượng, làm sao có thể có đối tượng được?”





Trương Ngưng Vũ tỏ vẻ nghi ngờ: “Tài giỏi như vậy thì sao lại chưa có đối tượng được? Có lẽ nào là người có sở thích kỳ quái chăng?”





Mẹ Trương bày ra bộ mặt ghét bỏ, đánh con gái một cái.





“Đầu của con không biết là suy nghĩ cái gì nữa? Cậu ấy tài giỏi như vậy nên không nhìn trúng người khác thôi, cứ phải đâu là có mấy sở thích kỳ quặc? Nếu theo như con nói thì chẳng lẽ đàn ông tốt trên đời đều là những người kỳ quặc hết?”





Khóe miệng Trương Ngưng Vũ giật giật vài cái: “Con không có ý đấy, con chỉ thắc mắc là tại sao anh ta vẫn còn độc thân thôi.”





“Con nghĩ là vì sao cậu ta lại như vậy, theo mẹ thấy cậu ta cũng suy nghĩ giống như con thôi nên đến bây giờ vẫn độc thân, con còn không nhanh qua kết bạn với cậu ấy đi”





Dưới sự thôi thúc của mẹ Trương, cuối cùng Trương Ngưng Vũ cũng có chút động lòng. Cô ta lấy phấn hồng dặm lại lớp trang điểm một chút, sau đó mới đi về phía Uất Trì Diệc Thù.





“Cố lên con gái”





Mẹ Trương nhìn dáng người mảnh mai, thon thả phía sau của con gái, bà ta vui vẻ xoa xoa hai lòng bàn tay, con gái bà ta thật xinh đẹp, chắc chắn là tốt hơn con bé mập mạp của nhà họ Đường, Uất Trì Diệc Thù mà nhìn thấy con bé thì chắc chắn sẽ thích.





Nếu cả hai có thể kết đôi thì tương lai sánh vai với hai Tập đoàn nhà họ Dạ và nhà họ Hàn không phải là nhà họ Đường mà sẽ là nhà họ Trương bọn họ..





Nghĩ đến viễn cảnh tương lai của nhà họ Trương sau này, mẹ Trương sung sướng cảm tưởng như người cũng muốn bay lên trời.





Trương Ngưng Vũ càng lúc càng tới gần, Trương Ninh Vũ phát hiện ngũ quan của người đàn ông này vô cùng tinh tế, thậm chí còn đẹp hơn so với cô tưởng tượng. Lúc trước chỉ nghĩ là anh ta cũng ưa nhìn, nhưng khi nhìn càng gần thì anh càng khiến trái tim của Trương Ngưng Vũ đập thình thịch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK