Mục lục
Cô vợ đánh tráo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 825


“Đừng lo lắng, bên minh không có chuyện gì, chỉ cần câu chăm sóc tốt cho Đậu Nhỏ và bản thân mình là được rồi.”


Tiểu Nhan lại không nhịn được lấm bẩm nói: “Cậu lừa ai vậy, không có chuyện gì mà lại đột nhiên tìm Tống An sao?”


“Minh tìm dì ấy chỉ vì di là người thân của Mạc Thâm, chỉ muốn dì ấy thuận tiện để cùng nhau kích thích trí nhớ của anh ấy, không có gì khác.


Cách nói này khiến cho Tiểu Nhận bản tin bán nghi: “Thật à? Chỉ có vậy thôi sao?”


Hàn Mặc Tử thở dài nói: “Mình cũng chỉ có



VietWriter cập nhật nhanh nhất.


“Đừng lo lắng, bên minh không có chuyện gì, chỉ cần câu chăm sóc tốt cho Đậu Nhỏ và bản thân mình là được rồi.”


Tiểu Nhan lại không nhịn được lấm bẩm nói: “Cậu lừa ai vậy, không có chuyện gì mà lại đột nhiên tìm Tống An sao?”


“Minh tìm dì ấy chỉ vì di là người thân của Mạc Thâm, chỉ muốn dì ấy thuận tiện để cùng nhau kích thích trí nhớ của anh ấy, không có gì khác.


Cách nói này khiến cho Tiểu Nhận bản tin bán nghi: “Thật à? Chỉ có vậy thôi sao?”


Hàn Mặc Tử thở dài nói: “Mình cũng chỉ có biện pháp này, hay là cậu có biện pháp nào


khác tốt hơn


Tiểu Nhary. ” Không có


Hai người nói chuyện phiếm một hồi, Tiểu Nhan lại không nhịn được hỏi: “Sắp đến năm mới rồi, cậu thật sự không định trở về cùng với Đậu Nhỏ của cậu mừng năm mới, cùng mọi người tụ tập với nhau sao?”


Nghe thấy vậy, trong lòng Hàn Mặc Tử có chút xúc động. Cô rất muốn quay về, trên đời này không có người mẹ nào là không nhớ con của mình, nhưng… cô không chắc tình hình hiện tại có thay đổi gì hay không, nhưng thấy Tiểu Nhan cứ luôn miệng hỏi, cô chỉ có thể bình tĩnh lại nói: “Đến lúc đó xem tình hình thế nào đã, nếu được phép, mình sẽ sắp xếp thời gian để về mừng năm mới


Lúc trước cỏ trực tiếp từ chối, nhưng bây giờ cô lại thay đổi cách nói khác, Tiểu Nhân cảm thấy tình hình bên phía Mộc Tử có thể đã tốt rồi, đến lúc đó khi cô ấy mang Đậu Nhỏ đến tìm cô mừng năm mới, không phải là một chuyện tốt sao?


Nghĩ đến đây, Tiểu Nhan vui vẻ nói: “Được rồi, mình cùng Đậu Nhỏ còn có anh trai của cậu đều chờ tin tốt của cậu nha


“Được.”


Nhà họ Uất Trì


“Đi đâu?”


Sau khi Dạ Mạc Thâm vào cửa, tất cả


những người hầu trong phòng khách đều bị Uất Tri Kim gọi đi, chỉ có một mình ông ta là người duy nhất ngôi trên ghế sô pha.


Đợi đến khi Dạ Mạc Thầm vào cửa, mới


lạnh giọng đặt câu hỏi. Da Mạc Thăm tiến thêm một bước, nhớ tới tình cảnh ở chung với Hàn Mặc Tử, lại nghĩ đến tình huống của Uất Trì Kim nghe trong điện thoại trước đó.


Xem ra là đang lừa gạt anh, Da Mạc Thâm mim chặt môi, vững vàng đi về phía ông cụ


Ông ngoại


Uất Trì Kim cười lạnh một tiếng: “Cháu còn biết ông là ông ngoại của châu sao?”


Da Mạc Thâm mím môi im lặng.


“Cháu rốt cuộc đã đi đầu vậy? Ông tưởng mấy ngày hôm nay cháu ở công ty tăng ca, kết quả hôm nay hỏi mới biết, thật sự mỗi ngày châu đều đúng giờ tan làm, sao mà ở công ty được?”


Dạ Mạc Thâm nhưỡng mi nói: “Cháu đã là người trưởng thành, cho dù không ở trong công ty tăng ca, thì vẫn có cuộc sống của riêng mình. Chẳng lẽ ngoại trừ công ty ra, cháu chỉ có thể ở nhà?”


Uất Trì Kim: ”



Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.


Ông ta hừ một tiếng rồi nói: “Ở trong nhà thì thể nào, ông ngoại của cháu ngày càng già yếu rồi, cháu không muốn ở cạnh ông ngoại nhiều hơn sao?”


Thành thật mà nói, Dạ Mạc Thầm thực sự không có quá nhiều cảm giác với người ông trước mặt này. Mặc dù nhiều lúc ông ta trợn mắt nói mình là ông ngoại của anh, muốn dạy dỗ anh là để khắc ghi một số ký ức cho anh, anh cũng tin điều đó.


Nhưng Da Mạc Thâm không thân với ông ta, nhất là khi ông ta dạy dỗ anh, muốn anh đính hôn với Đoan Mộc Tuyết.Da Mạc Thăm chỉ càng muốn tránh xa ông


ta ra.


“Hừ, mấy người còn trẻ, không muốn ở bên một người giả như tôi thì còn hiểu được, nhưng Tuyết là một cô gái tốt, từ nhỏ đã được nhà họ Đoan Mộc nâng trong lòng bàn tay mà nuôi nắng, sao cháu có thể từ chối con bé như vậy?”


Khi nói đến Đoan Mộc Tuyết, ánh mắt Dạ Mạc Thâm lạnh đi vài phần, giọng điệu càng nghiêm túc: “Vậy thì ông ngoại cho rằng cháu không có hứng thú với cô ta, còn muốn bỏ rơi co ta?”


Uất Trì Kim: “… Cái thằng nhóc thổi này, cháu có biết cách ăn nói không? Nếu không nói được thì im miệng đi.


Da Mạc Thâm: “


“Bỏ rơi là có ý gì? Cháu chưa có hứng thú với con bé là bởi vì cháu chưa nhìn thấy sự tốt đẹp của Tuyết, Tuyết có chỗ nào không tốt? Con bé xinh đẹp, lại nói được nhiều thứ tiếng, với sự chuyên nghiệp của con bé, chỉ cần châu ở cùng một chỗ với con bé, đối với sự nghiệp tương lai của cháu sẽ rất hữu ích ”


Da Mạc Thâm: ”


“Sao cháu không nói gì đi?”


Dạ Mạc Thầm nghiêm mặt nói: “Không phải ông ngoại bảo cháu cảm miệng sao?”


Uất Trì Kim thiếu chút nữa bị anh làm tức chết, ôm chặt lấy ngực nói: “Thằng nhóc thổi này, cháu là muốn chọc cho ông ngoại tức chết mới chịu phải không.


Ông ta vừa than thở, vẻ mặt vừa lộ rõ vẻ


đau đớn.


Dạ Mạc Thâm cảm thấy bất đắc dĩ, vươn tay bóp lấy thái dương đau đớn của mình: “Quản gia vừa rồi gọi điện thoại, không phải nói ông đã trở về phòng rồi à? Vì sao bây giờ lại xuống đây?”


Nghe thấy vậy, Uất Trì Kim mới nhận ra mình bị bại lộ rồi, vội vàng ngồi thẳng dậy rồi nói: “Thế nào? Ông không nói như vậy, châu còn biết đường mà về sao?”


Dạ Mạc Thâm: “Ông ngoại, cháu sẽ không định hòn với Đoan Mộc Tuyết


“Cháu nói cái gì? Ông ngoại giúp cháu sắp xếp cuộc hôn nhân này là tốt nhất, nhìn kĩ vào đi, chỉ có gia cảnh và tư cách của Đoan Mộc Tuyết mới xứng với cháu, nếu không kết hôn với con bé, cháu muốn sống cô độc cả quãng đời còn lại sao?”


Cô độc cả quãng đời còn lại ? Không. Da Mạc Thầm nhớ tới bộ dáng của Hàn Mặc Tử, chút địch ý giữa lông mày anh mới tiêu tán đi một chút: “Dù sao thì cháu cũng sẽ không đính hôn với cô ta, cho dù ông ngoại có nói bao nhiêu lần đi chăng nữa, hơn nữa sự nghiệp của cháu không cần phải dựa vào phụ nữ. Nếu ông ngoại cảm thấy cháu phải dựa vào phụ nữ mới có thể gầy dựng sự nghiệp, vậy thì ông ngoại… có thể lại tiếp tục tìm một người thừa kế khác.


Anh không có hứng thú với gia tài bạc triệu


này.


Uất Trì Kim sững sờ, trừng lớn mặt nhìn Dạ Mạc Thâm không thể tin được, sau khi anh nói những lời này một cách thờ ơ, dường như ông ta nhìn thấy một bóng người khác. Dáng người này nhỏ nhắn, tuy rằng bả vai gầy yếu, nhưng lưng rất thắng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng hào sáng và mạnh mẽ “Con sẽ không đính hôn với người đó, cho dù cha có nói bao nhiều lần, con cũng sẽ không định hôn, con căn bản không thương người đó, tại sao cha lại muốn con đỉnh hôn với anh ta? Cha, nếu cha ép con gái của cha lấy một người mà con không thương con thà chết trước mặt cha ngay bây giờ


Lúc đó Uất Trì Kim bị những câu nói của con gái làm cho tức đến mức suýt rơi nước mắt, dù sao cũng là con gái ruột của ông ta, vậy mà lại dám nói những lời muốn tự tử trước mặt ông ta thật khiến ông ta tức chết.


“Con bé ngốc này, cha sẽ làm hại con sao? Cha yêu cầu con đính hôn với cậu ta cũng là vì suy nghĩ cho tương lai sau này của con, con không có anh trai hay em trai gì cả, về sau cả nhà họ Uất Trì này đều thuộc về con


“Nếu không thể để cho con ở bên người mà con thương, cho dù cha có cho con tất cả tài sản của nhà họ Uất Trì thì con cũng không muốn Huống hồ con có khả năng tự mình gánh vác chuyện này, vậy tại sao phải dựa vào người khác?”


Năm đó, mẹ của Da Mạc Thâm, cũng là con gái của ông ta Uất Trì Tâm, cũng đã nói những lời như vậy trước mặt ông ta.


Không ngờ vài năm sau, con trai của cô cũng có tính cách giống cô như đúc.


Đây là tạo nghiệt gì thế này?


Nghĩ đến Uất Trì Tâm, ánh mắt Uất Trì Kim trong nháy mắt trở nên già đi rất nhiều, đôi khi ông ta cảm thấy mình cứ để mặc đứa trẻ này đi, dù sao thì ông ta cũng già rồi, không thể quản được nữa.


Nhưng mà nghĩ đến rằng mình quả thực đã già, cũng không sống được bao nhiêu năm nữa, ông ta liên cảm thấy không thể cử để bon


chúng tiếp tục như vậy.


Uất Trị Kim cũng thường xuyên hối hận vì năm đó ông ta đã không ngăn cản Uất Trì Tâm, nếu không đứa con quý giả Tâm Nhi của ông ta sẽ không chết. Nghĩ đến điều này, Uất Trì Kim càng quyết tâm không thể để cho anh khư khư cổ chấp như vậy nữa

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK