Mục lục
Cô vợ đánh tráo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 964


Nghe thấy hai từ ngoại tình, khỏe miệng Hàn Thanh giật giật, sau đó nhìn về phía Tiểu Nhan.


“Xin hỏi mạch não của cậu là mạch não thần kỳ gì vậy?”


Không hiểu sao lại có thể nghĩ tới tận ngoại tình.


Dưới ánh mắt khinh bỉ của Hàn Mộc Tử, Tiểu Nhan đưa tay che kín miệng, một lát sau mới xấu hổ cười nói: “Hì hì, cậu cũng biết mạch não của tớ khá là kỳ quái mà, ai bảo tớ tương đối ngu ngốc…



VietWriter cập nhật nhanh nhất.


‘Cho dù có kỳ quái thì cũng không thể kỳ quái đến mức này, Hàn Mộc Tử nghĩ thầm.


Tiểu Nhan biết là mình nói lại, cô ấy làm một động tác khóa miệng lại trước mặt Hàn Mộc Tử, ý tứ chính là mình sẽ không nói lung tung nữa.


Mà Hàn Mộc Tử cũng đã quá quen thuộc với Tiểu Nhan rồi, biết mạch não của cô ấy toàn mấy thứ kỳ quái, cho nên cô không cảm thấy tức giận hay cái gì đó không ổn.


Cô yên lặng tự hỏi chuyện này.


Chắc chắn Dạ Mạc Thâm đang có chuyện gì giấu diếm cô, về phần là chuyện gì thì cô không biết, nhưng có thể để anh viện cớ lừa gạt cô không thương tiếc như vầy thì chắc chắn không phải là chuyện nhỏ.


Bây giờ cô không biết mình nên làm bộ dạng như không biết mới tốt, hay là trực tiếp đâm thủng nó ra mới tốt?


Rốt cuộc là chuyện bí mật gì mà khiến anh không muốn gặp cô? Bởi vì đến bây giờ Hàn Mộc Tử vẫn chưa thấy Dạ Mạc Thâm, cho nên cô có hai cái suy đoán theo hai phương hướng, một cái tốt và một cái xấu. Nhưng cô khá là thiên về phương hướng tốt, dù sao thì cô cũng không hy vọng người đàn ông của mình giấu diếm mình chuyện không tốt.


Nếu như Hàn Mộc Tử mà gặp Dạ Mạc Thâm, nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt của anh, nhất định sẽ ngăn cản anh.


“Ưm ưm.”


Có người kéo lấy tay áo cô, Hàn Mộc Tử lấy lại tinh thần, nhìn thấy Tiểu Nhan đang khó hiểu nhìn cô, trong miệng phát ra âm thanh nhưng lại không nói chuyện.


“Sao vậy?”


Cô hỏi, thế nhưng mà Tiểu Nhan vẫn không có nói chuyện, chỉ đưa tay chỉ vào miệng mình.


Hàn Mộc Tử nhìn chằm chằm vào động tác của cô ấy, mới chợt nhận ra vừa nãy cô ấy làm động tác khóa mồm với cô, cho nên không dám tùy tiện nói lung tung, lúc này, cô ấy đột nhiên muốn nói chuyện?”


“Ý cậu là… Muốn tớ mở khóa cho cậu?” Hàn Mộc Tử nghiêng đầu hỏi một câu.


Tiểu Nhan ra sức gật đầu.


“À.” Hàn Mộc Tử mỉm cười một cái: “Không hiểu, cậu cứ như vậy đi.”


Vẻ mặt Tiểu Nhan lập tức trở nên gấp gáp, Hàn Mộc Tử lại bình tĩnh đứng dậy, sau đó duỗi eo nói: “Ai da, ngồi lâu quá nên chân có chút mỏi, tớ phải đi ra ngoài đi dạo một chút đây.”


Nghe thấy phụ nữ mang thai nói muốn đi ra khỏi nhà, chắc chắn Tiểu Nhan sẽ không để cô đi một mình, thế là cô ấy lại lẽo đẽo theo sau Hàn Mộc Tử đi ra bên ngoài tản bộ.


Trên đường đi Tiểu Nhan muốn nói chuyện, nhưng mỗi lần muốn Hàn Mộc Tử mở khóa cho mình thì kiểu gì Hàn Mộc Tử cũng nhìn về phía khác, làm bộ không thấy lời cầu xin của cô.


Cuối cùng, Tiểu Nhan thực sự không chịu nổi nữa, vọt thẳng tới hét vào mặt Hàn Mộc Tử: “Tớ chịu đủ rồi!”


Hàn Mộc Tử cười nói: “Cuối cùng cũng thôi giả bộ?”


Tiểu Nhan tức giận: “Còn giả vờ nữa tớ sẽ nhịn đến chết mất! Mộc Tử, cậu thật không có lương tâm, tớ đã nhìn cậu một lúc lâu, thế mà cậu không thèm để ý tới tớ, nếu tớ mà thật sự nhịn chết, về sau cậu sẽ không có chị dâu đâu.”



Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.


“Đâu phải tớ không có lương tâm đâu, dù sao lúc trước là do tự cậu khóa miệng mình lại, hơn nữa, cậu chắc chắn có thể làm chị dâu tớ sao?”


“Hừ, dù sao tớ cũng đang nỗ lực theo phương hướng này! Đến lúc đó tớ làm chị dâu cậu sẽ ép cậu cả cái đầu, xem cậu còn dám bắt nạt tớ nữa không?”


“À, thế mà còn nghĩ đến sau này sẽ bắt nạt tớ, vậy bây giờ chắc là tớ nên diệt cỏ tận gốc, chấm dứt mối họa về sau nhỉ?”


Lời này vừa nói ra đã khiến Tiểu Nhan đầu hàng ngay lập tức: “Tớ sai rồi, câu nói vừa nãy không phải tớ nói!”


Lượn một vòng, Hàn Mộc Tử cảm thấy có chút mệt mỏi, thế là liền nói: “Trở về thôi.”


Ngày đầu tiên, ngày thứ hai, Dạ Mạc Thâm không trở về.


Ngày thứ ba, Dạ Mạc Thâm vẫn không thấy bóng dáng như cũ Ngày thứ tư, Tiêu Túc vẫn là người đến báo cáo với Hàn Mộc Tử.


Ngày thứ năm, Hàn Mộc Tử có chút không kiên nhẫn nổi nữa, Tiểu Nhan lại bắt đầu lải nhải nói xấu Dạ Mạc Thâm bên tại cô.


Ngày thứ sáu, Hàn Mộc Tử trầm mắc, ánh mắt nhìn Tiêu Túc tràn đầy sát khí.


Tiêu Túc cảm giác cổ hơi lành lạnh, vô ý thức rụt cổ một cái, đang định mở miệng thì nghe thấy Hàn Mộc Tử chủ động mở miệng nói trước: “Hôm nay vẫn chưa về?”


“….” Tiêu Túc nuốt những lời định nói ngược lại trong bụng, khó khăn gật đầu một cái, sau đó mở miệng: “Cậu Dạ…”


Lời còn chưa nói hết, Hàn Mộc Tử đã đứng lên, nhẹ giọng: “Đã là ngày thứ sáu rồi, rốt cuộc anh ấy đang làm cái chuyện gì? Còn không thể nói cho tôi biết?”


“Cái, cái này… Thật ra công ty có khá nhiều việc bộn bề!”


“Tiêu Túc, cái tên lừa đảo nhà anh!” Tiểu Nhan thấy Hàn Mộc Tử tức giận, thế là cô ấy cũng đứng lên, trực tiếp phu câu nói đầu tiên vào Tiêu Túc: “Chuyện này đã rõ như vậy, thế mà anh còn ở đây nói láo, có chuyện gì thì cứ trực tiếp nói cho thống khoái đi.”





Tiêu Túc không ngờ sẽ bị Tiểu Nhan mắng, ánh mắt bối rối nhìn cô ấy.


“Không nói cũng được, tôi không ép anh.”


Hàn Mộc Tử biết, Tiêu Túc không dám nói là bởi vì Dạ Mạc Thâm đã dặn dò, nếu như cậu ta mà trực tiếp nói ra thì hậu quả của cậu ta sẽ rất nghiêm trọng.


“Tự tôi sẽ cho người điều tra, nếu như anh ấy không định có ý định cho tôi biết, vậy anh quay về nói với anh ấy, tốt nhất đừng để tôi điều tra ra được.”


Tiêu Túc: “…”


Không ngờ mợ chủ lại cứng rắn như vậy, Tiêu Túc nhất thời không khiuj nổi, bản thân anh ta lại là một người không biết nói chuyện, chỉ có thể gật đầu nói: “Tôi biết rồi, mợ chủ, tôi nhất định sẽ chuyển những lời này cho cậu Dạ.”


“Làm phiền anh.”


Trước khi Tiêu Túc đi, cậu ta không nhịn được nhìn Tiểu Nhan nhiều hơn một chút, Tiểu Nhan đang tức giận nhìn chằm chằm vào cậu ta, vừa nhìn thấy cậu ta nhìn mình thì mắng chửi: “Đồ không có não, bây giờ anh trực tiếp nói cho mợ chủ không phải sẽ tốt hơn sao. Chờ khi mợ chủ anh điều tra xong thì cũng không phải là sẽ biết sao? Mấy ngày trước còn có thể trốn không thấy, bây giờ mợ chủ đã nghi ngờ, muốn bắt đầu điều tra, anh còn như thế? Cô ấy là ai của cậu Dạ? Giữa ơ chồng thì có gì không thể nói? Bây giờ anh nói cho mợ chủ thì có thể tính là một công, hơn nữa, chỉ cần mợ chủ không trách anh, cậu Dạ chắc chắn cũng sẽ chẳng làm gì anh”


Theo quan điểm của Tiểu Nhan, cho dù có đắc tội ai thì cũng đừng đắc tội phụ nữ.


Huống hồ, đây còn là người phụ nữ của cấp trên cậu ta, Hàn Mộc Tử không phải người keo kiệt, nếu như cô mà là một người phụ nữ hẹp hòi, lúc này cô bị giấu diếm, đợi đến ngày mọi chuyện được giải quyết hai người thành thật với nhau, đến lúc đó thổi gió bên gối, muốn xử lý Tiêu Túc như thế nào chỉ là chuyện một câu nói.


Thật ra không biết đầu óc cậu ta như thế nào, thậm chí còn không biết xoay hướng!


Tiêu Túc bị Tiểu Nhan chửi cho tỉnh táo, đột nhiên cảm thấy lời nói của Tiểu Nhan hình như cũng đúng.


Mấy ngày trước vẫn còn miễn cưỡng ứng phó được một chút, mợ chủ cũng sẽ không đi điều tra, bây giờ cô đã nói là sẽ đi điều tra, dù sao sớm muộn gì cũng biết, còn không bằng để anh ta nói luôn cho mợ chủ cho rồi.


Nghĩ tới đây, ánh mắt Tiêu Túc nhìn Tiểu Nhan mang theo chút cảm kích, lúc này mới lên tiếng nói: “Vậy, để tôi nói hết mọi chuyện cho mọi người biết vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK