Edit: Sahara
"Ta không cần con bảo vệ, con cút đi cho ta! Mau cút đến Đông Châu đi!" Quân Lâm Thiên muốn đứng dậy, nhưng khí lực không đủ, ngược lại còn làm ông ho không ngừng.
Quân Lâm Thiên ho ra một ngụm máu, sắc mặt vốn đã trắng bệch nay lại càng trắng hơn.
"Nếu Vân gia xảy ra chuyện gì, ta còn mặt mũi nào nhìn mặt Vân nha đầu nữa chứ? Các ngươi bảo ta làm cách nào đối diện với nó?"
Quân Lâm Thiên khổ sở, cả người vô lực ngã xuống giường, nước mắt bắt đầu giàn giụa.
"Gia gia! Cha!" Quân Linh Nhi đột nhiên đứng dậy, nói: "Con đến Đông Châu xem tình hình thế nào, nếu thật sự không ổn, con sẽ đưa Vân gia đến đây."
Nói xong, Quân Linh Nhi xoay người định ra khỏi phòng.
Quân Huyễn vội đứng lên: "Linh Nhi, con đứng lại đó cho cha!"
"Cha, cha đừng làm gia gia tức giận thêm nữa. Hơn nữa, gia gia đích thực là không yên tâm, con đi xem thử ít ra có thể làm gia gia yên lòng, không đúng sao?" Quân Linh Nhi cố ra sức thuyết phục Quân Huyễn.
Quân Huyễn thở dài: "Chuyện này... Vẫn nên để cha đi thì hơn! Linh Nhi, con ở lại chăm sóc cho gia gia con đi, cha sẽ đi nhanh về nhanh."
Advertisement / Quảng cáo
Thực ra Quân Huyễn cũng không yên tâm, nếu Đông Châu không bảo vệ được Vân gia, vậy thì cứ đón họ đến đây.
Cùng lắm thì bọn họ dùng mạng mình bảo vệ Vân gia!
Ngay lúc Quân Huyễn định đi thì Lâm Nhược Bạch mừng rỡ chạy từ bên ngoài vào: "Quân gia gia, sư phụ con về rồi! Sư phụ con trở về rồi!"
Sư phụ Tiểu Bạch?
Đó chẳng phải là......
Quân Huyễn sửng sốt, tiếp theo là mừng rỡ không thôi. Ngay cả Quân lão gia tử đang thập phần suy yếu cũng cố chống người dậy nhìn ra ngoài cửa.
Từ bên ngoài, đoàn người Vân Lạc Phong nhanh chóng tiến vào, ngay khi nhìn thấy bóng dáng bọn họ xuất hiện, trái tim treo cao của Quân lão gia tử mới được thả lỏng xuống.
Về rồi! Cuối cùng cũng về rồi!
Chỉ cần Vân nha đầu trở về, tất cả mọi việc đều có thể giải quyết dễ dàng.
Advertisement / Quảng cáo
Trong lòng Quân Lâm Thiên, Vân Lạc Phong không chỉ là một thiên tài thiên phú kinh người, mà nàng giống như một vị thần không gì không làm được.....
"Vân tỷ tỷ!" Quân Linh Nhi vui mừng hớn hở, chạy nhanh đến bên cạnh Vân Lạc Phong, sau đó vẻ mặt bỗng trở nên ủy khuất: "Tỷ trở về thì tốt rồi! Thời gian qua, Thất Châu Đại Lục đã xảy ra không ít chuyện."
Vân Lạc Phong nhìn mọi người một lượt rồi gật đầu: "Tỷ đều biết cả rồi! Lần này tỷ đến là vì chữa trị cho lão gia tử và những người bị thương khác ở Thánh Nữ Tộc. Còn về ân oán với Tần gia, tỷ sẽ thanh toán với bọn chúng sau."
Quân lão gia tử liếc nhìn người Vân gia đi theo sau Vân Lạc Phong, khẽ thở phào: "Xem ra nguy cơ lần này đã được giải quyết rồi! Lần này thật sự phải đa tạ Đông Châu, nhất là Hồng Loan, nha đầu đó đã hết lòng giúp con...."
Đối với nguy cơ lần này của Vân gia, chỉ có Nam Châu và một ít thế lực khác là duy trì thái độ bàng quan.
Vì thế, lúc đầu Hồng Loan muốn tập hợp tất cả mọi người trên Thất Châu, dù không đánh bại Tần gia được, nhưng ít ra cũng có thể kéo dài thời gian.
Nào ngờ, vừa mới nghe đến Tần gia thì tất cả mọi người đều chạy biến đi hết.
Học viện Tây Châu không thể giúp, nhưng các vị trưởng lão đều phái cao thủ đến, tiếc là vào thời điểm đó, Quân gia đã tử thương vô số....
Vu Yêu Tộc của Hoàng Oanh Oanh từng được Vân Lạc Phong cứu, nên hiển nhiên đứng về phía Vân Lạc Phong. Châu chủ tiền nhiệm của Trung Châu có mối quan hệ rất tốt với Quân lão gia tử, tất nhiên cũng dẫn theo nhân thủ đến, nhưng do khoảng cách quá xa, nên bọn họ nhất thời vẫn chưa đến được đây.