Mục lục
Quỷ đế cuồng thê: đại tiểu thư ăn chơi trác táng Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Sahara


Cũng nhờ vào ánh mắt này của Mộ Sở, mà đã khơi lên một tia hứng thú của Vân Lạc Phong đối với hắn.


Con dã thú này nếu được bồi dưỡng tốt, nói không chừng có thể sẽ trở thành một trợ lực cho cô....


"Nếu ta bảo ngươi đi giết người của Ngô gia, ngươi có làm được hay không?" Vân Lạc Phong nhướng mày nhìn về phía Mộ Sở, hỏi.


Mộ Sở ngẩn người, hiển nhiên là hắn chưa từng tính tới khả năng Vân Lạc Phong sẽ đưa ra một yêu cầu như vậy.


Cho nên, hắn im lặng suy tư khá lâu.


Nửa ngày sau, Mộ Sở mỗi trả lời câu hỏi của Vân Lạc Phong: "Những năm qua, Ngô gia vẫn luôn xem ta như hạ nhân mà đối đãi, ta từng bị họ đánh không ít lần, cũng từng chịu lạnh, chịu đói. Thế nhưng, nếu không nhờ có Ngô gia thì ta đã sớm chết đói ở đầu đường từ lâu rồi, muội muội ta cũng sẽ bệnh nặng mà chết."


"Ngô gia dù bất nhân bất nghĩa, nhưng cũng đã cho hai huynh muội chúng ta một con đường sống, cho nên, ta chỉ có thể đồng ý với cô, nếu như có ngày Ngô gia đối địch với cô, thì ta sẽ đứng về phía cô, bằng không, ta sẽ không đi giết người của Ngô gia!"


Mặc dù hắn nóng lòng muốn cứu muội muội, nhưng không thể vì vậy mà vong ân phụ nghĩa!


Mà hắn cũng hiểu rõ, một khi hắn nói ra những lời này, Vân Lạc Phong sẽ càng không chịu giúp hắn....


Nghĩ đến đây, Mộ Sở từ từ nhắm hai mắt lại, cũng che giấu đi sự thống khổ trong mắt mình.


Muội muội, xin lỗi, là ca ca vô dụng, không cứu được muội!


Bỗng nhiên, tất cả mạn đằng đang trói chặt cả người Mộ Sở đều rút hết xuống đất, cả người hắn ta được thả lỏng, liền từ giữa khoảng không mà rơi thật mạnh xuống đất.


Mộ Sở ngạc nhiên mở bừng hai mắt, không rõ nguyên nhân mà nhìn chằm chằm vào bạch y nữ tử đang đứng trước mặt.


"Vân cô nương, cô...."


Ý cười lười biếng trên mặt Vân Lạc Phong bỗng có thêm một tia hàn khí: "Gia chủ Ngô gia phái ngươi tới trộm y thư, thì đã gián tiếp chứng minh ông ta sắp trở thành kẻ địch của Y Tháp! Đến lúc đó, hy vọng ngươi có thể thực hiện được lời hứa của ngươi, tự tay giết chết người của Ngô gia!"


Mộ Sở thở dài đầy bất đắc dĩ, dựa theo tính cách của Ngô gia chủ, khẳng định là sẽ muốn chiếm lấy Y Tháp, đến lúc đó, mình thật sự sẽ phải trở mặt cùng với Ngô gia.


"Chưa hết...." Vân Lạc Phong dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Muốn ta ra tay giúp ngươi, thì ngươi nhất định phải chứng minh được thực lực của ngươi cho ta thấy! Ở bên ngoài Vô Tận Thành này có một cái long đàm, long đàm này được một con cự long trấn thủ, nếu ngươi có thể lấy được một cái vẩy rồng từ trên người của con cự long kia, thì ta sẽ lập tức ra tay giúp huynh muội các ngươi! Ta ra điều kiện này, là bởi vì dưới trướng ta chưa bao giờ thu nhận những kẻ vô dụng làm thuộc hạ!"


Thần sắc Mộ Sở lúc này vô cùng kiên định: "Ta nhất định sẽ lấy được vẩy rồng về đây!"


Đây chính là hy vọng cuối cùng để cứu muội muội!


"Ngươi uống viên thuốc này đi!"


Vân Lạc Phong lấy từ vạt áo trước ngực ra một viên thuốc, đưa đến trước mặt Mộ Sở.


Mộ Sở nghĩ cũng không có nghĩ đến một chút gì, thì đã đưa tay ra nhận lấy viên thuốc kia, rồi bỏ vào miệng mà nuốt xuống.


"Đối với ngươi, ta cũng không có bao nhiêu tin tưởng, cho nên, ta cho ngươi uống viên thuốc này chính là để khống chế ngươi!" ánh mắt Vân Lạc Phong lại một lần nữa dừng lại trên người Mộ Sở: "Nói cho ta nghe một chút về bệnh tình của muội muội ngươi!"


Mộ Sở có chút do dự: "Cô muốn biết cái này để làm gì?"


"Biết được bệnh tình, mới có thể y bệnh mà bốc thuốc! Trong khoảng thời gian ngươi không có ở đây, ta sẽ âm thầm chăm sóc cho muội muội ngươi! Tuy nhiên, nhiệm vụ lần này của ngươi cũng có kỳ hạn, trong vòng nửa tháng, ngươi cần phải trở về."


Lời này của Vân Lạc Phong làm cho hai mắt Mộ Sở lập tức sáng lên: "Vân cô nương, đa tạ cô đồng ý chăm sóc muội muội ta! Đúng rồi, ta vẫn còn chưa biết, Vân cô nương và Y Tháp này rốt cuộc là có quan hệ thế nào?"


Ý của Mộ Sở là muốn hỏi, Vân Lạc Phong và tháp chủ Y Tháp rốt cuộc là có quan hệ gì với nhau?


"Ha ha ha.."


Đột nhiên, từ bên cạnh bỗng truyền tới một tiếng cười trong trẻo duyên dáng.


Hỏa Hỏa không biết đã xuất hiện từ lúc nào, thân mình nho nhỏ của cô bé đang ngồi trên xà nhà, hai chân đung đưa tới lui, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu tràn đầy tươi cười: "Ngu ngốc! Chủ nhân nhà ta nếu đã xuất hiện ở chỗ này, vậy thì đã trực tiếp chứng minh người chính là tháp chủ của Y Tháp!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK