Mục lục
Quỷ đế cuồng thê: đại tiểu thư ăn chơi trác táng Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chát!”


Tiêu Lâm tát Tiêu Thần một cái, sắc mặt xanh mét, giận dữ hét lên: “Con quên chuyện lúc trước ta đã nói với con rồi sao?”


Che lại gương mặt sưng đỏ, trong mắt Tiêu Thần tràn đầy hận ý.


Hắn xác thật đã quên mất! Trước khi bí cảnh mở ra không thể đắc tội với tên phế vật này! Lúc trước Lăng Dao và Lâm Duyệt nói lời trào phúng cũng thôi đi nhưng hắn lại muốn ra tay đả thương người! Vạn nhất Vân Tiêu giận dữ không chịu hỗ trợ mở ra bí cảnh, Ngọc Thanh cũng không có cách nào tăng thực lực lên nữa.


Nghĩ đến đây, Tiêu Thần hít một hơi thật sâu, cố gắng ngăn chặn lửa giận đang dâng lên trong lòng, thấp giọng nói: “Con đã biết…”


Tiêu Lâm hừ lạnh một tiếng, chuyển mắt nhìn Vân Tiêu, lạnh nhạt nói: “Thời gian cũng đã đến, ngươi đi đến bên cạnh các đệ tử Tiêu gia khác, cùng nhau lấy máu, dùng máu của các ngươi mở ra bí cảnh.”


Vân Tiêu đứng yên không động đậy, mặt than trước sau như một không chút biểu tình nào.


Sắc mặt Tiêu Lâm có chút không vui: “Ngươi yên tâm, chỉ cần vài giọt máu của các ngươi là đủ rồi, sẽ không tổn thương đến thân thể của ngươi, thân là đệ tử của Tiêu gia, thực lực của ngươi phế còn chưa tính, không nghĩ tới lá gan cũng nhỏ như vậy, chỉ vài giọt máu đã dọa ngươi thành bộ dáng này rồi.”


Lâm Nhược Bạch đứng bên cạnh, nhịn không được trợn trắng mắt.


Lão nhân này từ chỗ nào nhìn ra sư công bị dọa? Rõ ràng sư công của nàng chính là không muốn trợ giúp Tiêu gia mà thôi.


Nhìn thấy Vân Tiêu vẫn vẫn đứng bất động, trong lòng Tiêu Lâm bắt đầu bốc lên lửa giận: “Mấy ngày nay chuyện gì ta cũng đều thỏa mãn ngươi, ngươi còn muốn cái gì nữa? Nếu không phải vì muốn ngươi mở ra bí cảnh, Tiêu gia ta căn bản sẽ không để ngươi trở về!”


Vân Tiêu lãnh khốc nhìn Tiêu Lâm: “Ta trở về Tiêu gia, không phải vì muốn trợ giúp Tiêu Ngọc Thanh.”


“Vậy ngươi vì cái gì?”


“Vì… Diệt tộc!”


Vân Lạc Phong đã đáp ứng với hắn, chờ sau khi giải quyết xong chuyện Tiêu gia, nàng sẽ cởi sạch y phục cho hắn ngắm, cho nên, vì để nàng có thể thoát y phục, hắn mới lựa chọn trở về Tiêu gia.


“Ngươi nói cái gì?” Đôi mắt Tiêu Lâm bắn ra sự tức giận: “Ngươi dám nói lại câu đó một lần nữa thử xem.”


Diệt tộc?


Cũng mệt cho tên phế vật này có thể nói thành lời!


Vân Tiêu thực nghe lời lặp lại một lần: “Diệt tộc.”


Ầm!


Từ trên người Tiêu Lâm truyền ra sự tàn độc, hắn không nghĩ rằng tên tiểu tử thúi này thật sự có lá gan lặp lại hai chữ này.


Tốt!


Thật sự rất tốt!


Xem ra trong khoảng thời gian này mình quá dung túng hắn, làm cho hắn vô pháp vô thiên như thế.


“Một tên phế vật như ngươi cũng dám nói muốn tiêu diệt Tiêu gia ta? Là ai cho ngươi dũng khí như vậy? Là nữ nhân bên cạnh ngươi?” Tiêu Lâm cười lạnh liếc Vân Lạc Phong: “Thiên phú của nữ nhân này thật sự không tồi, đáng tiếc, nàng chỉ là Địa Linh Giả mà thôi, một cái Địa Linh Giả còn chưa thể làm cho ta sợ hãi! Lúc ấy, nếu không phải vì muốn ngươi ngoan ngoãn trợ giúp mở ra bí cảnh, ta căn bản không có khả năng tùy ý nàng ở Tiêu gia muốn làm gì thì làm!”


Giữa chân mày Vân Tiêu là sự lãnh khốc, đôi mắt đen bình tĩnh không hề dao động, giống như người vừa rồi nói ra hai chữ diệt tộc này không phải là hắn.


“Vốn dĩ, ta muốn chờ đến lúc bí cảnh được mở ra rồi mới diệt tộc, nhưng các ngươi nhục nhã nàng.”


Ý muốn nói, bởi vì những người này nhục nhã Vân Lạc Phong, hắn ngay cả một khắc cũng chờ không nổi nữa!


“Tiểu tử thúi, hiện tại ta sẽ diệt ngươi trước!”


Tiêu Lâm tức giận, thân hình chợt lóe, nhắm về phía Vân Tiêu, trong mắt hắn tràn đầy tức giận, còn có sát khí không ai bì nổi.


Nhưng mà ngay lúc Tiêu Lâm vọt tới trước mặt Vân Tiêu, một bóng dáng màu xanh lá từ hư không xa xôi nhanh chóng lao đến, đón nhận công kích của Tiêu Lâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK