Đôi mắt màu đen của Vân Lạc Phong mang theo cảm kích, chân thành nói lời cảm tạ.
Cơ thể Tần Nguyên cứng đờ, cười khổ nói: “Chủ mẫu, chủ tử nhà ta là nam nhân của người, cho nên bất luận thuộc hạ làm cái gì đều là điều cần thiết, hai chữ này, đúng là thuộc hạ không nhận nổi.”
Hắn biết, mặc kệ trước đó Vân Lạc Phong uy hiếp hắn như thế nào, nàng đều không thể thật sự làm ra chuyện tàn nhẫn với hắn như thế.
Đừng thấy bên ngoài chủ mẫu cuồng vọng kiêu ngạo, nói đánh người liền đánh! Nhưng nàng lại vô cùng thật lòng với người nhà của mình.
Bằng không, nàng cũng không sẽ nói ra hai chữ cảm ơn này với hắn.
Chính vì có một chủ mẫu như vậy, mới có thể làm hắn cam tâm tình nguyện nghe theo mệnh lệnh của nàng.
“Nói cho gia gia ta một tiếng, chậm thì nửa năm, nhiều thì hai ba năm, ta sẽ trở về.”
Cuối cùng Vân Lạc Phong nhìn Tần Nguyên rồi xoay người đi ra cửa phòng.
Nàng hiểu rõ, nếu nói cho lão gia tử biết mình muốn đi Linh Vực, nhất định lão gia tử sẽ không chấp thuận, bởi vậy nàng chỉ có thể vụng trộm rời đi.
……
Linh Vực.
Có lẽ là bởi vì công tử tiểu thư của Tiêu gia cùng Lăng gia đã chịu khinh nhục bên ngoài, hiện giờ toàn bộ Linh Vực đều không bình tĩnh.Giờ phút này, bên trong đại đường Tiêu gia, sắc mặt lão giả nghiêm túc, đoan chính ngồi phía trên, ngồi dưới ông là một nam một nữ.
Trong đó nam nhân trung niên mặc áo bào màu xanh, đáy mắt lộ ra nét âm trầm, đôi mắt chán ghét liếc nhìn nam tử lãnh khốc đứng thẳng ở trong đại sảnh.
Bên cạnh hắn là một phụ nhân mỹ diễm, dung nhan của mỹ phụ này hiện lên vẻ tươi cười diễm lệ, con ngươi lại giống như rắn độc, bị nàng nhìn một cái thì cũng giống như bị rắn độc theo dõi.
“Tiêu nhi, lần này tìm ngươi trở về là có hai việc muốn làm,” Lão giả nghiêm túc, ánh mắt lạnh lẽo, giống như dao nhỏ khắc vào trong lòng, “Thứ nhất, không lâu nữa là ngày Tiêu Ngọc Thanh kế thừa gia chủ, theo lý thuyết ngươi bị trục xuất khỏi Tiêu gia, cũng bị từ đường xoá tên nên không có tư cách tham dự sự kiện lần này, chẳng qua, nếu Tiêu Ngọc Thanh muốn kế thừa vị trí gia chủ, cần phải mở ra bí cảnh* của Tiêu gia! Mà cái giá để mở ra bí cảnh chính là máu của mười đệ tử Tiêu gia.”
* bí cảnh: nơi bí mật, vị trí bí mật
Trong đại sảnh, nam nhân im lặng không nói lời nào, trên gương mặt tuấn mỹ không biểu hiện điều gì, mắt đen lãnh khốc lạnh lùng nhìn lão giả ngồi ở trên cao, bình tĩnh không hề dao động.
“Vốn dĩ Tiêu gia chúng ta đã lựa chọn con cháu có huyết mạch cận kề, không biết tại sao khoảng thời gian trước một người đệ tử trong đó ra ngoài làm nhiệm vụ thì hy sinh mất, vì thế, Tiêu gia chúng ta mới lợi dụng năng lực huyết mạch tìm ngươi!”
Hiện giờ huyết mạch Tiêu gia điêu tàn, có thể mở ra bí cảnh huyết mạch cũng chỉ có mười người này, năng lực huyết mạch của đám đệ tử còn lại quá mức nông cạn, không thể mở ra năng lượng bí cảnh.
Vì vậy, Tiêu gia mới có thể nghĩ đến kẻ đã đã rời đi là Vân Tiêu.
Năm đó, thí nghiệm năng lực huyết mạch của Vân Tiêu biểu hiện huyết mạch của hắn rất mạnh, vốn dĩ hắn là hi vọng của mọi người ở Tiêu gia, ai biết sau lại phát hiện gia hỏa này chính là một kẻ phế vật!
Ngay cả Tiêu Lâm thân là gia chủ Tiêu gia cũng không rõ, vì sao Vân Tiêu có năng lực huyết mạch thâm hậu như thế mà lại là một phế vật?
Huống chi, toàn bộ Tiêu gia cũng không có người kế thừa huyết mạch sâu hơn hắn!
“Chuyện thứ hai……” Tiêu lão gia tử dừng một chút, nói, “Hôn sự của ngươi cùng Lăng Dao bỏ đi, nàng cùng Tiêu Ngọc Thanh lưỡng tình tương duyệt, mặc dù ngươi một hai muốn nghênh thú Lăng Dao, nàng cũng sẽ không nguyện ý, cần gì tăng thêm khó chịu? Với thiên phú của ngươi thì không có tư cách thay thế Tiêu gia chúng ta liên hôn cùng Lăng gia.”