Trái tim hắc y nhân run rẩy, nghiền ngẫm kỹ càng câu nói này của Vân Lạc Phong, một lúc sau, hắn lập khắc hiểu ra, ngẩng đầu, nhìn thiếu nữ đang quay lưng về phía hắn thật lâu.
“Đa tạ cô nương chỉ điểm, ta đã hiểu! Sau này, ta sẽ không rơi vào bẫy rập của địch nhân nữa!” Hắc y nhân kiên định nói: “Nhưng mà ta vẫn xin cô nương nhận ta, ta có thể trả giá cả sinh mệnh mình vì cô nương!”
Rốt cuộc Vân Lạc Phong quay đầu lại, nhẹ nhàng nhướng mày: “Ngươi có thâm cừu đại hận với Thiên gia?”
“Đâu chỉ là thâm cừu đại hận!” Ánh mắt của hắc y nhân chợt trở nên lạnh lẽo: “Ta hận không thể uống máu của bọn họ, ăn thịt của bọn họ, bầm thây vạn đoạn! Cô nương, chỉ cần ngươi nguyện ý dẫn ta đến Thiên gia, từ nay về sau mạng của ta sẽ thuộc về ngươi.”
Vân Lạc Phong nhẹ vỗ cằm: “Ngươi muốn ta dẫn ngươi đến Thiên gia, cho ta một lý do có thể thuyết phục ta! Ngoài ra, rốt cuộc Thiên gia làm gì ngươi khiến ngươi phẫn nộ như thế?”
“Đám súc sinh kia khi dễ sư phụ ta!” Hắc y nhân gắt gao nắm chặt nắm tay: “Đáng tiếc sư phụ không tới chỗ này được nên ta thay thế người đến!”
Vân Lạc Phong trầm mặc nhìn hắc y nhân chăm chú.
“Chủ nhân, ngươi có phải cũng cảm nhận được hay không?” Trong linh hồn truyền tới giọng nói của Tiểu Mạch: “Hơi thở của người nam nhân này rất yếu! Nhưng mà thực lực của hắn lại không tồi, hơn nữa ta cảm nhận được trên người hắn cũng không mang theo thở bảo vật che dấu hơi.”
Bình thường nếu như ngươi theo dõi một người có thực lực thấp hơn, ngươi có thể thành công che dấu hơi thở của chính mình.
Nhưng mà, nếu như đổi lại là một cao thủ, bất luận ngươi che dấu như thế nào đều sẽ bị hắn phát hiện.
Nhưng mà tên hắc y nhân lại không giống!
Hắn giống như là một thích khách trời sinh, có thể che dấu hơi thở trước mặt bất cứ kẻ nào! Cho dù là người có thực lực cường đại hơn hắn, hắn cũng có thể thành công tiến hành ám sát.
“Chủ nhân, nếu ta không đoán sai, thiên phú của người nam nhân này thật đặc biệt, bây giờ vẫn là ban ngày, nếu là ban đêm có lẽ ngay cả một chút hơi thở cũng sẽ không cảm nhận được.”
Đáng tiếc, lúc này hắn không cẩn thận động đến cơ quan trong thiên gia, vì vậy nên bại lộ tung tích nếu không rất có khả năng cường giả Thiên gia cũng chết dưới tay hắn.
“Tên của ngươi là gì?” Vân Lạc Phong nhếch khóe môi, hỏi.
Thiếu nữ nói làm trong lòng hắc y nhân vui vẻ, hắn tháo khăn che mặt màu đen xuống lộ ra khuôn mặt vô cùng anh tuấn.
“Long Phi bái kiến chủ tử.”
Vì báo thù cho sư phụ, hắn có thể trả bất cứ giá nào! Chỉ cần có thể giết những cái súc sinh Thiên gia đó, đừng nói là bán mình ba năm, cho dù là mười năm hắn cũng nguyện ý!
“Khinh Yên băng bó vết thương cho hắn, chờ sau khi hắn khôi phục chúng ta lại tiếp tục xuất phát.”
“Tuân lệnh, tiểu thư.”
…
Bên trong một căn phòng xa hoa, lão giả đang nhắm mắt dưỡng thần. Đúng lúc này, một đạo giọng nói hoảng loạn vội vội vàng vàng truyền đến.
“Gia chủ, đã xảy ra đại sự! Một đệ tử của Tam trưởng lão tên Thiên Duyệt bị Vân Lạc Phong đánh chết!”
“Cái gì?”
Lão giả rộng mở mắt, bốp một tiếng, bàn tay đánh mạnh vào vách tường bên cạnh, ngay lập tức toàn bộ vách tường đều sụp xuống.
“Nữ nhân kia cũng dám giết người của Thiên gia, thật sự cho rằng Thiên gia là chốn không người? Tùy ý cho nàng chém giết? Đi, bổn gia chủ tự mình đi giết nữ nhân kia để nàng biết được hậu quả khi đụng đến Thiên gia!”