Rồi sau đó, khuôn mặt già nua nở một nụ cười hiền lành, nói: “Được rồi, ngươi có thể đi xuống.”
Ở phía sau Vân Lạc Phong đã không có người nào khác báo danh, vì vậy ngay sau khi viết xuống nét bút cuối cùng, lão giả cũng đã thu giấy lại.
…
“Ha, Vân Lạc Phong này thật đúng là báo danh thuần thú.”
“Ha ha, thật ra ta cũng rất hâm mộ nàng, nhanh như vậy đã có thể báo danh xong, các ngươi nói xem có phải không nàng muốn xếp hàng nên tùy tiện báo danh một môn hay không?”
“Ai, các ngươi mau xem, Vân Lạc Phong đi tới môn chiến đấu kìa.”
Giọng nói kinh ngạc của người đó vừa dứt, những người khác đã nhìn thấy Vân Lạc Phong đã đi tới một chỗ báo danh khác, an tĩnh xếp hàng phía sau đội ngũ đó để chờ đợi.
Trong đầu mọi người nổ vang, ngạc nhiên nhìn thiếu nữ mặc bạch y kia, trong mắt chứa đầy khiếp sợ.
“Nàng… Nàng muốn báo danh cả hai môn?”
“Chuyện này không có khả năng chứ? Tuy rằng thời gian các môn tỷ thí đều tách ra thi nhưng mà sau khi tỷ thí một môn nhất định sẽ bị kiệt sức, hoàn toàn không có cách nào dùng trạng thái tốt nhất để ngênh đón trận tỷ thí tiếp theo, cho nên sẽ không có người đồng thời báo danh hai môn như thế.”
“Không phải, hôm nay những người khác của Thiên Vân Quốc vẫn chưa có báo danh đâu, Vân Lạc Phong khẳng định cùng đi báo danh với bọn họ!”
Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý.
Báo danh hai môn? Sao có thể! Cho dù là những thiên tài của những quốc gia xếp ba hạng đầu kia cũng không dám mạo hiểm như thế!
Hơn nữa tỷ thí thất bại một môn sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với xếp hạng.
Mặt trời đã lên cao.
Rốt cuộc người ở chỗ báo danh đã dần dần giảm bớt nhưng bọn họ cũng không tránh ra, ngược lại ở một bên nhạo báng nhìn về phía đội ngũ Thiên Vân Quốc.
Mỗi thiên tài lựa chọn báo danh, đều yêu cầu báo thực lực của bản thân, cho nên bọn họ mới có thể đứng ở một bên chế giễu.
“Người tiếp theo.”
So với lão nhân hiền lành ở chỗ báo danh thuần thú, sắc mặt người này thật ra có chút kiêu căng, mặt không cảm xúc nói.
“Thiên Vân Quốc, Vân Lạc Phong, thực lực đến…” Vân Lạc Phong dừng một chút, đáy mắt hiện lên một ánh sáng: “Thiên Linh Giả cao cấp.”
Những khuôn mặt mang theo sự trào phúng của mọi người, bỗng nhiên nghe được giọng nói đạm mạc của thiếu nữ kia, giống như thiên lôi ầm ầm, làm cho bọn họ đều ngốc lăng tại chỗ.
Nàng… Báo danh?
Hơn nữa, nữ nhân này lại có thể là Thiên Linh Giả cao cấp?
Giờ phút này, sắc mặt mọi người vô cùng đặc sắc, giống như đang dùng thuốc nhuộm, không ngừng nhuộm tới nhuộm lui.
Kế tiếp, từng giọng nói vang dội vang lên, truyền khắp ở toàn bộ đường phố.
“Thiên Vân Quốc, Diệp Hi Mạch, Thiên Linh Giả cao cấp!”
“Thiên Vân Quốc, Diệp Lãnh, Thiên Linh Giả trung cấp.”
“Thiên Vân Quốc, Khinh Yên, Thiên Linh Giả sơ cấp.”
“Thiên Vân Quốc, Chung Linh Nhi, Thiên Linh Giả sơ cấp.”
“Thiên Vân quốc, Cẩu Đản, địa linh giả…”
Thiên Linh Giả!
Lại là Thiên Linh Giả!
Khi nào thì Thiên Vân Quốc xuất hiện nhiều Thiên Linh Giả như vậy?
Bọn họ có biết Diệp Hi Mạch, ở trong Thiên Vân Quốc, ngoại trừ công chúa Giang Mộng Dao, cũng chỉ có Diệp Hi Mạch này đã đạt tới Thiên Linh Giả! Nhưng mà những người khác của Thiên Vân Quốc quá yếu, cho dù hai người bọn họ tương đối cường đại, cũng dẫn dắt không nổi nhiều phế vật như vậy.
Nhưng hôm nay một đám người này đều là Thiên Linh Giả?
Lúc trước thiên tài Khâu Phi Hoa của Lam Tường Quốc tuyên bố muốn đối phó với Vân Lạc Phong, sau khi nhìn thấy người Thiên Vân Quốc sở báo thực lực, sắc mặt hết sức khó coi, hắn lạnh lùng liếc Vân Lạc Phong, hừ một tiếng.