“Bởi vì……” Thiên Nhai cong cong khóe môi: “Ta nghe nói Thiên gia các ngươi bắt đi thị nữ của Vân Lạc Phong, cho nên, ta chỉ là tới giúp nàng đòi người, hơn nữa tính toán chuyện năm đó với Thiên gia các ngươi một chút”
Thiên Nhất kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Thiên Nhai, ánh mắt tuyệt vọng biến thành khiếp sợ.
Vốn dĩ ý của Thiên Nhai là, hắn rất bận, không rảnh tính sổ với Thiên gia! Nhưng hôm nay, vì Vân Lạc Phong, hắn không tiếc bỏ chuyện trong tay xuống, tiến đến giúp nàng hết giận!
Rốt cuộc phải có bao nhiêu giao tình, mới có thể khiến Thiên Nhai lựa chọn như vậy?
Mặt khác mấy người cũng rất sôi nổi nhìn về phía Vân Lạc Phong, vẻ mặt kia chỉ kém trực tiếp hỏi quan hệ giữa nàng và Thiên Nhai là gì.
“Thiên Nhai thúc.” Thiên Huyền ngơ ngẩn mở miệng, hỏi ra điều mà tất cả mọi người muốn dò hỏi: “Nữ nhân này là gì của người?”
Theo lý thuyết, lấy Thiên Nhai thân phận, là sẽ không có bất kì mối quan hệ với người có bối cảnh như Vân Lạc Phong này.
Nhưng mà, thời điểm khi trong lòng mọi người đang khẩn trương, Lâm Nhược Bạch ở một bên mở miệng nói: “Thiên Nhai sư đệ, ngươi nhanh chóng giải quyết những người này đi, thật sự là chướng mắt.”
Thiên Nhai sư đệ?
Thân thể mọi người liền cứng đờ ngay tại chỗ, đặc biệt là Thiên Huyền vừa rồi mở miệng trào phúng Vân Lạc Phong, vẻ mặt kia chợt tái xanh, hận không thể lập tức ngất đi, cũng tốt hơn đối mặt với tin tức làm chấn động lòng người này.
“Thiên Nhai!”
Thiên Nhất trái lại không có kiếp sợ như những người khác, hắn giận tím mặt, căm giận nói: “Nữ nhân này tuy rằng thiên phú không tồi, nhưng chỉ là một Thiên Linh Giả mà thôi, thực lực của ngươi xa hơn cao hơn nàng, hơn nữa ngươi còn có y thuật cao siêu, nàng có tư cách làm sư phụ ngươi?”
Nói xong những lời này, Thiên Nhất hung ác thở ra một hơi vẻ mặt hắn càng thêm vặn vẹo: “Ta biết ngươi hận Thiên gia! Nhưng ngươi không cần thiết dùng cả đời ngươi đối đầu với Thiên gia chúng ta! Hiện tại ngươi đổi ý còn kịp! Chỉ cần ngươi trở về Thiên gia, chúng ta liên thủ nhất định có thể cho Thiên gia lại một lần nữa phong quang* như ngày xưa!”
Phong quang*: nở mày nở mặt.
Vẻ mặt Thiên Nhất dần dần nhu hòa xuống, tận tình khuyên bảo.
Hắn muốn bằng vào lời nói chính mình kéo Thiên Nhai trở về Thiên gia một lần nữa……
Đáng tiếc, đối với lời nói của Thiên Nhất, Thiên Nhai trực tiếp làm lơ, hắn cười hì hì nhìn về phía Lâm Nhược Bạch: “Nha đầu tiểu Bạch, ngươi kêu một câu sư đệ này khiến ta thực thoải mái, yên tâm, lão nhân ta không có bản lĩnh khác, năng lực mặt dày mày dạn thật ra rất mạnh, nếu Vân nha đầu không thu ta làm đồ đệ, ta đây liền dây dưa với nàng, thẳng đến khi nàng đồng ý mới thôi.”
Long Phi kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, trên mặt không dám tin tưởng.
Đây là nam nhân mà sư phụ nhà mình sư phụ thích? Lại có thế như thế…… Không biết xấu hổ!
Nhưng mà, những người khác nghe thấy những lời này, cảm nhận lại hoàn toàn khác với Long Phi.
Phải biết rằng, Thiên gia vì tìm Thiên Nhai về, tốn không ít sức lực? Không biết làm sao Thiên Nhai lại xa cách với bọn họ! Nhưng không nghĩ tới, Thiên Nhai cao ngạo như thế, thế nhưng lại mặt dày mày dạn muốn bái một thiếu nữ làm sư phụ.
Mà thiếu nữ kia còn cự tuyệt hắn?
Chuyện này nếu lan truyền ra ngoài, chắc chắn khiếp sợ khắp đại lục!
“Về sau không được kêu ta là nha đầu.” Đôi tay Lâm Nhược Bạch chống nạnh, mắt to sáng ngời mắt to trừng lên, nói: “Ngươi muốn tôn xưng ta là sư tỷ, bằng không, ta liền nói xấu ngươi trước mặt sư phụ, làm cả đời nàng đều không thu nhận ngươi làm đồ đệ.”
“Được.” Tiểu lão đầu nịnh nọt cười: “Ngươi nói gì thì chính là cái đó.”
Vì có thể bái Vân Lạc Phong làm sư phụ, gương mặt già của hắn rõ ràng là bất cứ giá nào.