Nếu là Quân Phượng Linh vì sinh hạ nhi tử cho Diệp ca ca? Lại làm sao nén giận nhiều năm như vậy? Bởi vậy, nghĩ cũng không cần nghĩ, đây là âm mưu của nữ nhân kia.
Mà nàng, lại nhanh chóng muốn nhìn thấy vẻ mặt của Quân Phượng Linh sau khi âm mưu tan biến!
……
Hoàng thành, đường phố trước sau nhộn nhịp như cũ, Vân Lạc Phong đi ở trên đường, bên tai thỉnh thoảng truyền âm thanh bàn luận của những người chung quanh.
Những người đó, nghị luận đơn giản là hai ngày sau Diệp gia làm nghi thức lấy máu nhận thân.
Đạt được kết quả, khóe môi Vân Lạc Phong không nhịn được vì mục đích bản thân đi về phía trước mà giơ lên một độ cong.
“Người muốn mua sắm dược liệu, trực tiếp để Diệp Cảnh Thần đi là đủ rồi, làm gì phải tự mình đi?” Hỏa Hỏa phiết phiết cái miệng nhỏ, nói.
Vân Lạc Phong nhìn mắt Hỏa Hỏa: “Ta làm bất kỳ chuyện gì, nhất định phải giữ bí mật! Nếu để hắn thay ta đi mua sắm dược liệu, sẽ dễ dàng sẽ bị những người đó của Diệp gia phát hiện.”
Tay nhỏ của Hỏa Hỏa sờ sờ môi, chớp đôi mắt tràn đầy nghi hoặc, nàng thật sự không rõ chủ nhân nhà mình rốt cuộc muốn làm gì.
Lúc này, một người hộ vệ đột nhiên xuất hiện, chắn trước mặt Vân Lạc Phong, cung kính cúi đầu ôm quyền: “Cô nương, đại nhân nhà của chúng ta thỉnh ngươi tiến đến ôn chuyện.”
Vân Lạc Phong dừng lại bước chân, nhẹ giương mắt: “Ta ở Thiên Vân Quốc không có người quen nào, tự nhiên cũng không có người mà có thể cho ta ôn chuyện.”
Khóe miệng hộ vệ giật giật, quả thực như lời đại nhân nói, muốn mời đến vị cô nương này, sợ là không có dễ dàng như thế.
“Cô nương, đại nhân nhà ta là thỉnh ngươi chữa bệnh, nàng nói, nếu là ngươi có thể chữa khỏi bệnh tình của nàng, sẽ dùng dược liệu ngàn năm làm thù lao.”
Dược liệu ngàn nắm?
Vân Lạc Phong giơ giơ lên lông mày tà khí: “Mười cây.”
“Chuyện này……” Hộ vệ sờ soạng mồ hôi trên trán, thật cẩn thận ngẩng đầu nhìn lầu hai trên quán trà, sau khi nhìn thấy lão giả làm một thủ thế cho hắn, hắn mới cắn răng một cái, nói: “Được, cô nương mời đi theo ta.”
Vân Lạc Phong khẽ gật đầu, đi theo phía sau hộ vệ.
Trên thực tế, sau khi để hộ vệ nói ra thỉnh nàng chữa bệnh, nàng liền đoán được lần này người tới tìm nàng là ai!
Trừ bỏ lúc trước ở tửu lầu ăn vạ lão giả, lại có gì người sẽ biết trình độ y sư của nàng?
Cho nên, sau khi Vân Lạc Phong trông thấy lão nhân ngồi ở trên ghế trong quán trà, cũng không cảm thấy kỳ quái, chỉ là nàng nhịn không được nhìn nam nhân trung niên bên cạnh lão giả.
Trung niên nam nhân này khí tràng rất mạnh, giống như một tướng quân có nhiều kinh nghiệm trên chiến trường, uy nghiêm nghiêm nghị, trên người quanh quẩn từng luồng sát khí.
Nếu là người bình thường, đứng ở trước mặt vị nam nhân trung niên này, đều không thể ngẩng đầu lên, nhưng mà, Vân Lạc Phong lại giống như người không có việc gì ngồi xuống, mặt không đổi sắc.
“Ha ha!” Đột nhiên, nam nhân trung niên phá lên cười, một thân khí thế hết sức nghiêm túc đều biến mất, vừa lòng nhìn về phía Vân Lạc Phong: “Nha đầu này không tồi, tính tình bình tĩnh, trái lại rất giống với một cố nhân ta từng quen biết……”
Vân Lạc Phong uống một ngụm trà, quét mắt nhìn nam nhân trung niên: “Các ngươi tới nơi này, phỏng chừng không chỉ đơn giản để ta chữa bệnh như vậy?”
“Ha ha” Huyền Thiên ha ha cười một tiếng: “Ta trước giới thiệu cho ngươi một chút, ta là y sư ngự dụng* Huyền Thiên của Thiên Vân Quốc, vị còn lại này là Trấn Quốc đại tướng quân Giản Thành Văn, cũng là huynh trưởng của Hoàng Hậu nương nương!
Ngự dụng*: chuyên để vua dùng.
Lần này chúng ta thỉnh ngươi tới, là muốn làm ngươi ra tay chữa bệnh vì Hoàng Hậu.”