“Nha đầu thúi, coi như ngươi gặp may mắn! Lần sau còn kiêu ngạo như vậy, đừng trách chúng ta không khách khí!”
Nhưng mà đối mặt với lời mọi người nói, Vân Lạc Phong chỉ nhếch khóe môi, khuôn mặt bướng bỉnh khó thuần lộ ra khí phách làm mọi người chấn động.
“Đừng lãng phí thời gian nữa, các ngươi cùng lên đi, ta sẽ giải quyết các ngươi trong thời gian uống một chén trà.”
Giọng nói thiếu nữ lạnh nhạt nhưng lời nói ra lại chọc giận tất cả người Thiên gia đang có mặt ở đây.
“Gia chủ, ngươi đừng nói nhiều với nữ nhân này, nếu nàng đã cuồng vọng như thế, chúng ta nhất định phải dạy nàng cách làm người!”
“Thiên gia chúng ta vì đạo nghĩa, lựa chọn chiến đấu một chọi một, không nghĩ tới nàng sẽ ngông cuồng như vậy! Còn dám nói giải quyết chúng ta trong thời gian uống một chén trà?”
Vân Lạc Phong lắc đầu: “Không, ta nói sai rồi, giải quyết các ngươi có lẽ không cần dùng đến thời gian uống một chén trà, thời gian nửa chén trà là đủ rồi.”
Oanh!
Lần này, đừng nói là mọi người trong Thiên gia, ngay cả lão giả cũng bị Vân Lạc Phong chọc giận.
“Tốt, rất tốt, bổn gia chủ sống nhiều năm như vậy, gặp thiên tài cũng không ít nhưng không có một người nào cuồng vọng giống ngươi như vậy! Nếu ngươi thật sự muốn để chúng ta đồng loạt ra tay, ta sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi! Người đâu, giết nữ nhân này ngay cho ta!”
“Tuân lệnh, gia chủ!”
Nghe vậy, mọi người Thiên gia nhao nhao dùng ánh mắt âm hiểm liếc Vân Lạc Phong.
Rồi sau đó, tất cả mọi người đều bay thẳng lên không trung, đứng bốn phía xung quanh, bao vây Vân Lạc Phong ở chính giữa…
Sát khí lan tràn trên hư không, uy áp cường đại dần dần khuếch tán ra ngoài, trải rộng trên toàn bộ không trung, áp bức những người thực lực không cao ở phía dưới trực tiếp thở không nổi.
Long Phi có chút khẩn trương nắm chặt nắm tay, ánh mắt tràn ngập lo lắng: “Chủ tử có thể có nguy hiểm hay không?”
Cho dù thực lực của Vân Lạc Phong đã đạt tới Thiên Linh Giả, nhưng người nàng phải đối mặt toàn bộ cường giả đều là cảnh giới Thiên Linh Giả! Đặc biệt trong đó còn có một người là Thiên Linh Giả trung cấp.
Nàng làm sao có thể ứng phó đồng thời nhiều người như vậy?
“Yên tâm đi.” Khinh Yên cười hì hì nói: “Về sau ngươi đi theo chủ tử chỉ cần nhớ kỹ một câu, người chưa bao giờ làm việc gì mà không nắm chắc, nếu người đã nói ra những lời này có nghĩa là người nhất định có thể làm được, mà ngươi chỉ cần tin tưởng người là đủ rồi.”
Ngươi chỉ cần tin tưởng người là đủ rồi…
Lời Khinh Yên nói giống như có năng lực khiến người mê muội, làm trong lòng Long Phi chậm rãi khôi phục bình tĩnh.
Hắn cũng không biết vì sao trong giây phút này hắn cũng giống như hai người Khinh Yên tín nhiệm thiếu nữ cường đại này.
Giống như trong thiên hạ này không có chuyện gì nàng không thể hoàn thành!
Trong hư không, thiếu nữ mỉm cười, đôi mắt đen nhánh bình tĩnh nhìn những người đang vây xung quanh nàng.
Đứng giữa nhiều người đằng đằng sát khí như vậy, thần sắc của nàng vẫn bình tĩnh trước sau như một, làn váy trắng tung bay trong gió giống như đóa hoa sen trắng nở rộ, rung động lòng người.
“Ta lại chấp các ngươi hai tay, như thế nào?”
Cuồng vọng, khí phách!
Nàng chẳng những lấy một đánh nhiều, còn nói sẽ giải quyết bọn họ trong thời gian nửa chén trà, hiện giờ lại càng phát ngôn cuồng vọng chấp cho bọn họ hai tay.
Khiêu khích trắng trợn táo bạo như thế làm sao người khác chịu đựng được?
Vì vậy, sau khi Vân Lạc Phong nói, mọi người Vân gia đều giận tím mặt, phẫn nộ phóng tới chỗ nàng, sát ý trong ánh mắt tăng cao.
Thân hình Vân Lạc Phong chợt lóe, tránh thoát gia chủ Thiên gia - người có tốc độ nhanh nhất, rồi sau đó nhằm về phía Dư trưởng lão.
“Ầm” một tiếng, linh hồn công kích đánh thật mạnh vào trong trí não đối phương, ngay lập tức đầu óc của đối phương trống rỗng, chân nàng hung hăng đạp mạnh về phía thân thể hắn, đạp hắn rơi xuống từ giữa hư không…