Ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào trong phòng, dừng phía trên dung nhan tuyệt mỹ của thiếu nữ.
Thiếu nữ cảm nhận được động tĩnh ở ngoài cửa, hơi mở mắt ra, trên mặt nở nụ cười tà mị động lòng người.
Đôi mắt của nàng giống như trời bầu trời đêm lấp lánh ánh sao, sáng ngời lại tràn ngập dụ hoặc làm người khác không tự chủ được hãm sâu vào, không cách nào tự kềm chế được…
“Vân Tiêu.”
Nhìn nam lãnh khốc đang tử ngoài cửa đi vào, trên mặt Vân Lạc Phong tràn ngập ý cười: “Chuyện Tiêu Ngọc Thanh, ngươi tính xử lý như thế nào?”
Vân Tiêu trầm mặc một lúc: “Lâm Quỳnh đã trở lại, hơn nữa, Tiêu Ngọc Thanh thật sự bị truyền tống tới Vô Hồi chi sâm, nơi đó quá mức nguy hiểm, ta đã truyền lệnh cho Lâm Quỳnh không cần truy tìm nữa.”
Mọi người đều truyền Quỷ Đế lãnh khốc vô tình, đối đãi thuộc hạ cũng tàn nhẫn vô cùng, nhưng mà hắn vĩnh viễn sẽ không để thuộc hạ của mình di hy sinh vô ích!
Nếu Lâm Quỳnh đi vào Vô Hồi chi sâm tìm kiếm Tiêu Ngọc Thanh, chắc chắn sẽ làm hắn phảisuy nghĩ!
Loại chuyện này đâu nhất thiết phải làm?
“Vân Tiêu, ngươi nói Tiêu Ngọc Thanh có thật là nhi tử của Lâm Duyệt hay không?” Vân Lạc Phong hơi nheo mắt lại.
Nàng càng nghĩ càng nghi ngờ, nếu không phải có tật giật mình, Lâm Duyệt tại sao lại lựa chọn tự sát?
Nhưng mà…
Nàng hình như nghĩ tới chuyện gì, tiếp tục nói: “Ta nghe nói bí cảnh của Tiêu gia các ngươi chỉ có huyết mạch Tiêu gia mới có thể tiến vào, nếu Tiêu Ngọc Thanh không phải huyết mạch Tiêu gia, vì sao Lâm Duyệt sẽ yên tâm để cho hắn tiến vào bí cảnh.”
Vân Tiêu nhìn Vân Lạc Phong, muốn nói lại thôi.
Thật lâu sau, hắn mới hạ quyết tâm, nói: “Có một loại bí thuật, có thể đổi toàn bộ máu trong cơ thể con người! Bởi vậy có thể lừa gạt mọi ngời! Nếu Lâm Duyệt giết chính hài tử của mình rồi dùng máu tươi của hài tử đổi cho Tiêu Ngọc Thanh, cho dù là bí cảnh Tiêu gia cũng không thể phân rõ thật giả.”
Tiêu Ngọc Thanh làm người thừa kế Tiêu gia, nếu thân phận là giả đồng nghĩa với việc chắp tay đưa Tiêu gia cho người khác? Cho nên, lúc Lâm Duyệt tiến vào cửa Tiêu gia, nhất định Tiêu Lâm sẽ dùng máu nhận thân, chứng minh thân phận của hắn!
Nếu muốn giấu diếm chỉ có sử dụng bí thuật đổi máu của hai người, như thế mới có thể đủ bảo đảm Tiêu Ngọc Thanh trở thành con chính thê của Tiêu gia.
Bàn tay nắm chặt chén trà của Vân Lạc Phong khẽ run: “Ngươi nói, Lâm Duyệt giết chết hài tử thân sinh của chính mình? Rồi lấy máu của hài tử kia đổi cho Tiêu Ngọc Thanh?”
Mặc dù Lâm Duyệt tàn nhẫn độc ác nhưng ả thật sự tàn nhẫn đến nỗi tự tay giết chết hài tử thân sinh?
“Vừa rồi ta đã sai người đi điều tra.” Vân Tiêu nhìm Vân Lạc Phong chăm chú: “Năm đó người đỡ đẻ cho Lâm Duyệt ngoài ý muốn tử vong, mà sau thời gian đó không lâu, có người đã từng đào được một thi thể nữ hài chết khô ở trong ruộng cách đó không xa, thi thể nữ hài này vì không người nhận nên bị chôn dấu qua loa!”
Nói cách khác, năm đó Lâm Duyệt giết chết nữ nhi thân sinh của mình, đổi máu cho hai người, cuối cùng để hủy diệt chứng cứ nên lấy hết máu của nữ hài tử, lấy chuyện này chứng minh Tiêu Ngọc Thanh là hài tử Tiêu gia!
Vân Lạc Phong cười lạnh: “Chúng ta để Lâm Duyệt chết quá tiện nghi!”
Hổ dữ còn không ăn thịt con!
Ả vì muốn nổi bật thế nhưng ngay cả hài tử thân sinh của mình cũng có thể giết hại! Loại tội nghiệt này đủ vĩnh viễn xuống địa ngục!
Sắc mặt Vân Tiêu lãnh khốc, hắn đối với người râu ria luôn không có tình cảm dư thừa, cho nên chẳng sợ Lâm Duyệt làm ra loại chuyện này, khuôn mặt của hắn vẫn không chút biểu tình nào.
“Trước năm ta bảy tuổi, Lâm Duyệt vẫn luôn ở bên ngoài, ả ta có đủ tự do đi làm chuyện này mà không bị người phát giác.