Huống chi, linh hồn thật trân quý, đặc biệt là linh hồn của cường giả! Còn có thể trở thành chất dinh dưỡng cho Trà Sữa!
“Chi chi!”
Trà Sữa giống như cảm nhận được suy nghĩ trong lòng Vân Lạc Phong, kêu to, ánh mắt của nó không chớp, nhìn chằm chằm những linh hồn phía trên hư không, nước miếng thiếu chút nữa chảy xuống…
Trà Sữa là Tầm Kim Thử, ngoại trừ ăn linh dược còn có thể dùng sức mạnh linh hồn của cường già để gia tăng thực lực! Nhưng mà linh hồn cường giả và linh dược thưa thớt giống nhau, vì vậy trên đời này Tầm Kim Thử cường đại mới không nhiều lắm!
Vân Lạc Phong trấn an Trà Sữa, nhếch môi cười, nói: “Không cần phải gấp gáp, những linh hồn đó đều sẽ thuộc về ngươi, cũng đủ ngươi tiêu hóa một thời gian khá dài.”
Trong hư không, vài lão giả đều nghe được lời Vân Lạc Phong nói, sắc mặt không khỏi trầm thêm vài phần, lạnh giọng nói: “Tiểu nha đầu, làm người đừng quá ngông cuồng nếu không sẽ không có được kết cục tốt.”
Vân Lạc Phong làm như không nghe thấy lời cảnh cáo của mấy người này, tay nàng chỉ nhẹ nhàng vỗ về đầu của Trà Sữa, ý cười trên khóe mang theo tà khí: “Đến lúc đó, ngươi định trực tiếp ăn sống hay là ta giúp ngươi nướng BBQ? Không biết mùi vị linh hồn nướng như thế nào nhỉ?”
“Ngươi…”
Lão giả mặc thanh bào giận tím mặt: “Tiểu nha đầu, ngươi thật đúng là dạy mãi không sửa, quả thực là một đức hạnh với tên phản đồ của Thiên gia chúng ta, nếu vậy ta sẽ đưa các ngươi xuống địa ngục làm bạn.”
“Thiên Phúc, tiểu nha đầu này rõ ràng đang cố ý kéo dài thời gian, nàng đã sớm đoán ra thời gian chúng ta có thể hiện thân rất ngắn, cho nên chúng ta đừng nhiều lời với nàng nữa, đánh luôn đi!”
Một vị lão giả khác mặc y phục xám liếc Vân Lạc Phong rồi chuyển ánh mắt đến Thiên Phúc, người mặc trường bào màu xanh lá ở trước mặt, nhíu mày nói.
Thiên Phúc hít mạnh một hơi thật sâu: “Ngươi nói không sai, hai tên gia hỏa này đều đang cố ý kéo dài thời gian! Vì quá mức phẫn nộ nên ta mới trúng quỷ kế của bọn họ! Nếu đã như thế, hiện tại chúng ta ra tay đánh chết những người này, tốc chiến tốc thắng!”
Vèo!
Sau khi dứt lời, Thiên Phúc lao xuống từ trong hư không, thân mình nhanh chóng vọt về phía Thiên Nhai.
Khí thế của hắn sắc bén, muốn một kích phải giết chết tên phản đồ này của Thiên gia!
Ầm!
Thiên Nhai không chút sợ hãi tiến lên, chắn công kích của Thiên Phúc, bỗng nhiên một lực lượng cường đại tỏa ra từ xung quanh hai người, phá hủy toàn bộ cây cối xung quanh, cát bụi bị cuốn theo gió bay mù mịt khắp trời.
Dưới lực lượng uy mãnh của Thiên Phúc, bước chân Thiên Nhai lui về phía sau vài bước, dừng lại cách chỗ cũ một thước, hắn ngẩng đầu nhìn Thiên Phúc, mặt mày càng thêm trầm trọng.
“Thiên Nhai, nhiều năm như vậy, ta còn cho rằng ngươi đã lợi hại hơn, thì ra bất quá cũng chỉ như thế, ha ha ha!” Thiên Phúc cuồng tiếu: “Nếu năm đó ngươi có thể ngoan ngoãn nghe theo lệnh của Thiên gia, thú nữ nhân Thiên gia chúng ta chuẩn bị cho ngươi, làm sao xảy ra nhiều chuyện như vậy? Bởi vậy, toàn bộ những chuyện này đều là ngươi tự tìm! Ai bảo ngươi đối nghịch với mệnh lệnh Thiên gia chúng ta!”
Lúc nói lời này Thiên Phúc không ngừng thi triển công kích về phía Thiên Nhai, ngay từ đầu Thiên Nhai tránh né còn có chút chật vật nhưng mà thật nhanh chóng ông cũng đã thích ứng với chiêu thức của đối phương, dần dần ứng phó rất tự nhiên.
Những người khác thấy một mình Thiên Phúc không có cách nào chế trụ Thiên Nhai cũng vọt lên, định dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết tên phản đồ này.
Mọi ánh mắt đều nhìn vào trận chiến đấu của hai phương trên trời, nhưng không ai phát hiện ra bên cạnh Vân Lạc Phong đang trống rỗng đột nhiên xuất hiện một hài tử phấn điêu ngọc trác.