Cho nên……
Hắn mới kết luận, tiểu thụ này là hài tử của hắn và Vân Lạc Phong.
Sắc mặt Vân Lạc Phong tối sầm: “Chúng ta cách biệt bao lâu?”
Vân Tiêu nghĩ nghĩ: “Hơn nửa năm.”
“Mang thai yêu cầu bao lâu?”
“Hoài thai mười tháng……”
Vân Lạc Phong cười: “Vậy chàng cảm thấy, hắn là nhi tử chúng ta?”
Vân Tiêu trầm mặc nửa ngày: “Vậy hắn là ai?”
“Chàng nói đi?” Vân Lạc Phong nhướng mày, “Hắn và chàng ngươi giống nhau như thế, vậy chàng nói hắn có thân phận gì?”
Vừa nghe lời này, Vân Tiêu lập tức khẩn trương lên, hắn co quắp bất an nhìn chằm chằm Vân Lạc Phong.
“Ta và hắn không có quan hệ gì, những năm gần đây, ta vẫn luôn đi theo cạnh nàng, trừ bỏ nàng ở bên ngoài, ta không có tiếp xúc quá bất kỳ kẻ nào…… Hơn nữa, ta cũng chỉ có nữ nhân duy nhất là nàng, Phong nhi, nàng phải tin tưởng ta, ta thật sự không quan hệ với hắn.”
Đoạn Diệc Thần định đi về phía Vân Lạc Phong, liền nghe được đối thoại của hai người này, khóe miệng hắn căng lên, không nói gì nhìn Vân Tiêu.
Trong lời đồn Quỷ Đế…… Là cụ ngây thơ?
“Đi.”
Vân Lạc Phong nhẹ nhàng híp mắt, kéo lấy vạt áo Vân Tiêu: “Trở về ta tính sổ với chàng.”
“Phong nhi, nàng thật sự phải tin tưởng ta, ta không quen biết hắn……” Trán Vân Tiêu đổ mồ hôi, sợ Vân Lạc Phong thật sự sẽ hiểu lầm hắn.
Vân Lạc Phong quét hắn liếc mắt một cái: “Tiểu thụ là ta nhận nuôi, về thân phận của hắn, sau này ta lại nói với chàng, hiện tại, ta muốn tính sổ với chàng là, một người chàng đối mặt với nhiều nguy hiểm như vậy, vì sao tất cả toàn bộ đều không nói cho ta? Cũng không có để cho Tần Nguyên nói cho ta?”
Vân Tiêu ngẩn ra, mắt đen hắn gắt gao nhìn chằm chằm Vân Lạc Phong, âm thanh khàn khàn mà trầm thấp: “Ta sợ nàng lo lắng……”
“Cho nên, ta muốn trước tính món nợ này với chàng!”
Vân Lạc Phong trừng mắt liếc mắt hắn một cái, nói.
“Được, nếu có thể làm cho nàng nguôi giận, nàng trừng phạt ta như thế nào đều có thể.”
Vân Lạc Phong nheo mắt lại, cung từ đáy mắt xẹt qua độ nguy hiểm: “Hiện tại chúng ta đi tính sổ trên giường!”
Tính sổ trên giường?
Đoạn cũng thần có chút lờ mờ.
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy đi tính sổ trên giường.
Vân cô nương quả nhiên không giống với nữ nhân khác.
Khí phách, không biết xấu hổ!
Xa xa, hắn còn mơ hồ nghe thấy đối thoại của hai người kia truyền đến.
“Ta trên, chàng dưới!” Đây là một âm thanh tà khí, lại càng bá đạo vô cùng.
“Được.” Âm thanh này bao hàm sủng nịch và dung túng.
“Ta muốn cho chàng ba ngày ba đêm không xuống giường được!”
“Yên tâm, thể chất ta, cho dù là ba tháng, cũng có thể xuống được giường.”
Đoạn Diệc Thần thiếu chút nữa té ngã trên đất.
Vân cô nương này khí phách…… Cũng quá mức đi? Lại có thể nói làm Quỷ Đế ba ngày không xuống giường được?
Mà Quỷ Đế đối với nàng, lại rất là bao dung và phóng túng.
Hắn có thể nhìn ra được, nam nhân kia sủng nàng đến tận xương tủy, tùy ý tất cả hành vi của nàng.
Trong lòng Đoạn Diệc Thần mơ hồ, chính mình khó có thể nhất kiến chung tình với một nữ nhân.
Đáng tiếc, nữ nhân này đã có phu quân.
Phu quân nàng ưu tú như thế, ưu tú đến ai cũng không có cách nào bằng được……
Chính mình còn có hy vọng gì?
Đoạn Diệc Thần thở dài, hiện giờ, hắn chỉ có thể thành tâm một lòng chúc phúc Vân Lạc Phong.
“Trốn!”
Các vị cường giả tiến đến bao vây tiêu trừ Vân Tiêu, sau khi nhìn thấy hai người rời đi, xoay người liền muốn đào tẩu.
Hỏa Hỏa mắt sắc liếc về động tác những người đó, lạnh giọng tàn khốc quát lớn nói: “Muốn chạy trốn, cũng phải nhìn xem các ngươi làm được hay không! Tiểu thụ, những người này muốn giết phụ mẫu ngươi, ngươi tính toán trừng phạt bọn họ như thế nào?”
Tiểu thụ cũng không phải người bình thường, hắn là từ loại cây tiến hóa mà đến, đừng nhìn hắn mới sinh ra mấy tháng, tâm trí sớm đã giống như hài tử vài tuổi.