Mục lục
Quỷ đế cuồng thê: đại tiểu thư ăn chơi trác táng Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Sahara


Bỉ Ngạn Sơn?


Vân Lạc Phong chợt nhíu mày, trong đôi mắt đen nhánh lóe lên một tia sáng lạnh.


Mục đích Vân Lạc Phong cô đến thành Hoàng Tuyền có rất ít người biết, tại sao Trầm gia lại biết rõ ràng như vậy? Rốt cuộc là bị tiết lộ từ chỗ nào chứ?


"Vân Lạc Phong!" thị nữ Trầm gia nhìn thấy sắc mặt Vân Lạc Phong đã biến đổi đôi chút, ngữ khí khi nói của cô ta cũng ôn hòa hơn: "ta biết ngươi là một người thông minh, ngươi nhất định là biết rõ nên lựa chọn thế nào mới là có lợi cho bản thân ngươi nhất!"


Vân Lạc Phong bình ổn lại tâm tư của mình, ý cười bên môi của cô lúc này càng sâu hơn: "ngại quá đi mất! Ta cho rằng..... bằng vào năng lực của bản thân mình thì ta cũng dư sức tiến vào được Bỉ Ngạn Sơn, vốn dĩ không cần đến sự trợ giúp của Trầm gia các ngươi!"


Khuôn mặt của thị nữ Trầm gia liền trở nên xanh mét một mảnh, cô ta rũ mi mắt xuống, che giấu đi sự tàn nhẫn trong đó.


Kỳ thực, chuyến đi đến Bắc Đẩu Bang lần này của cô ta không phải là do mệnh lệnh của Trầm Ngọc Khanh. Suy cho cùng, Trầm Ngọc Khanh cũng biết được một chút về tính tình của Vân Lạc Phong thông qua Thiên Nhai, biết được rằng, nếu muốn làm cho Vân Lạc Phong đồng ý ra tay cứu người thì phải bỏ ra được một thứ gì đó có thể làm cho Vân Lạc Phong động tâm.


Thế nhưng, cô ta cảm thấy bệnh của gia chủ không thể tiếp tục chờ đợi được nữa, cho nên mới tự mình chủ trương đi đến Bắc Đẩu Bang một chuyến.


Ban đầu, cô ta cho rằng muốn làm cho Vân Lạc Phong đồng ý xuất thủ là một chuyện vô cùng dễ dàng!


Trong thành Hoàng Tuyền này, có ai không muốn nịnh bợ Trầm gia? Nhưng cô ta ngàn vạn lần không ngờ tới Vân Lạc Phong lại cự tuyệt dứt khoát tới như vậy, hoàn toàn không chừa lại một đường lui nào!


"Ngươi thật sự không muốn nắm bắt lấy một cơ hội tốt như vậy?" thị nữ Trầm gia cắn cắn môi, vẫn còn muốn tiếp tục cố gắng một lần cuối.


Vân Lạc Phong khẽ nghiêng đầu, liếc mắt nhìn cô ta một cái: "muốn ta cứu người, thì bảo người bệnh đích thân đến đây! Nếu không, đừng mong ta ra tay chữa trị! Bàng Phi, tiễn khách!"


Thái độ Vân Lạc Phong lạnh nhạt vô tình, hạ lệnh tiễn khách vô cùng dứt khoát.


"Vân Lạc Phong!" thị nữ Trầm gia bắt đầu cảm thấy vô cùng nôn nóng, ngay cả nói chuyện cũng không lựa lời: "ngươi thân là một y sư, chẳng lẽ không biết có một câu nói là lương y như từ mẫu? Ngươi cảm thấy bản thân có còn xứng là một y sư không?"


Không ngờ nữ tử Vân Lạc Phong này bên ngoài thì xinh đẹp như tiên tử, nhưng bên trong lại độc ác như rắn rết! Lại có thể nhẫn tâm thấy chết mà không cứu!


"Lương y như từ mẫu?" Vân Lạc Phong cười lạnh một tiếng: "nếu ngươi đã biết tên của ta, thì chắc chắn cũng từng nghe qua chuyện của ta, ngươi cảm thấy Vân Lạc Phong này là lương y, hay là từ mẫu?"


Vân Lạc Phong nói đến đây thì hơi dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: "Vân Lạc Phong ta trước giờ chỉ cứu người nên cứu! Những kẻ tự cho là thanh cao như Trầm gia các ngươi, ta tuyệt đối sẽ không cứu! Bây giờ ngươi muốn tự mình cút, hay đợi người của ta ném ngươi ra ngoài?"


Sắc mặt của thị nữ Trầm gia đã khó coi tới cực điểm, cô ta lạnh lùng nhìn Vân Lạc Phong, hừ lạnh một tiếng, sau đó liền cầm kiếm rời đi.


Bàng Phi nhìn theo phương hướng thị nữ Trầm gia rời đi mà không khỏi cảm thấy lo lắng trong lòng, quay sang hỏi Vân Lạc Phong: "bang chủ, Trầm gia dù sao cũng xếp hạng thứ nhất trong tất cả các thế lực ở thành Hoàng Tuyền này, chúng ta đối xử với người của Trầm gia như vậy, có dẫn tới sự trả thù của bọn họ hay không?"


"Trầm gia không dám!"


Không phải sẽ không trả thù, mà là không dám trả thù!


Đoán rằng trong khắp thành Hoàng Tuyền này, cũng chỉ duy nhất một mình Vân Lạc Phong mới dám nói ra lời nói khí phách tới như vậy!


Ánh mắt của Bàng Phi tràn đầy nghi hoặc: "bang chủ, thuộc hạ có chút không hiểu, tại sao Trầm gia lại không dám trả thù chúng ta?"


"Bởi vì....." khóe môi Vân Lạc Phong gợi lên một độ cong gian xảo: "bệnh của gia chủ Trầm gia chỉ có một mình ta là có thể trị khỏi! Nếu hắn dám giết ta, vậy hắn cũng phải lót xác!"


Trong một khoảnh khắc vừa rồi, Vân Lạc Phong cũng đã nghĩ ra là ai đem lai lịch và mục đích của cô đến thành Hoàng Tuyền này nói cho gia chủ Trầm gia biết.


Ngoài trừ Thiên Nhai thì còn có thể là ai nữa chứ!


Nếu quả thật như vậy, thì tất cả những tin tức mà người thị nữ Trầm gia này biết chắc chắn là cũng được nghe nói từ chỗ của Thiên Nhai! Mà Thiên Nhai không thể chữa khỏi bệnh cho gia chủ Trầm gia, cũng gián tiếp chứng minh bệnh của gia chủ Trầm gia chỉ còn một mình Vân Lạc Phong cô là có thể trị khỏi!


"Bang chủ, vậy ngài có định sẽ giúp gia chủ Trầm gia trị bệnh hay không?" Bàng Phi xoa xoa đầu mình, hỏi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK