Đây…… Đây đã xảy ra chuyện gì?
Các tân khách đều ngây ngẩn cả người, ngạc nhiên ngóng nhìn Vân Lạc Phong, trên mặt tràn đầy khiếp sợ.
Nàng như thế nào đột nhiên đột phá?
Hơn nữa —— còn là Tôn Linh Giả cường đại?
Tuổi còn trẻ như thế đã đạt đến Tôn Linh Giả, loại thiên phú này ngay cả đại tiểu thư Huyền Âm cốc cũng không thể sánh bằng.
“Ta hỏi lại một lần cuối, Vân Tiêu ở đâu!”
Vân Lạc Phong nâng cằm, sát ý càng thêm nồng đậm.
“Người tới, lên cho ta, giết ả!”
Sắc mặt cốc chủ trầm xuống, lạnh giọng ra lệnh.
Trong khoảnh khắc, người của Huyền Âm cốc sôi nổi rút vũ khí ra xông về phía Vân Lạc Phong……
Vân Lạc Phong nắm chặt trường kiếm trong tay, thân hình giống như một tia chớp, sát nhập vào trong đám người.
Giơ tay chém xuống, một cái đầu người máu tươi đầm đìa lăn xuống dưới.
Nàng rõ ràng đã giết đỏ cả mắt rồi, trong đầu đều là những lời Tần Nguyên nói với nàng……
Nếu có nữ nhân mưu đồ gây rối Vân Tiêu thì linh lực trong cơ thể Vân Tiêu sẽ tự động phản kích, nếu số lần phản kích quá nhiều sẽ tự bạo mà chết……
Bốn chữ tự bạo mà chết này lại lần nữa khiến thần kinh nàng rối loạn, sát khí vô hình trên người nàng khuếch tán ở khắp không trung, thế cho nên phiến sân này đều tràn ngập hơi thở áp lực.
“Kẻ thương tổn Vân Tiêu đều đáng chết!”
Máu nhiễm đỏ khắp mặt đất, ngay cả không trung cũng biến thành một màu đỏ hoa mỹ tựa như lửa cháy.
Không biết khi nào, những thị vệ của Huyền Âm cốc đều ngã xuống trong vũng máu, rồi sau đó, ánh mắt đỏ bừng của nàng chuyển về phía cha con cốc chủ.
“Ngươi điên rồi.”
Những khách khứa tránh ở một bên rốt cuộc xem không nổi, trong đám người lập tức truyền ra một giọng nói phẫn nộ.
“Vì một người nam nhân ngươi giết nhiều sinh mạng vô tội như vậy, chọc đến thiên nộ nhân oán (*), sẽ không sợ vào địa ngục sao?”
(*): Ông trời phẫn nộ, mọi người oán hận.
Thiếu nữ đột nhiên nở nụ cười.
Giọng nói cuồng tiếu vang vọng dưới không trung.
“Địa ngục? Có gì đáng sợ?”
Đúng vậy, với nàng mà nói, địa ngục có gì đáng sợ?
Nàng một thân nghịch cốt, ngay cả ông trời đều không bỏ ở trong mắt, làm sao lại sợ địa ngục đó?
Mọi người kinh ngạc nhìn chằm chằm gương mặt cuồng ngạo của thiếu nữ, trợn mắt há hốc mồm.
Rốt cuộc phải có bao lớn dũng khí mới dám nói ra lời này? Đáng tiếc, dù nàng cường đại nhưng cũng chỉ là một người Tôn Linh Giả cấp thấp! Cốc chủ Huyền Âm cốc sớm đã tới cao cấp rồi, nàng sao có thể là đối thủ?
“Làm càn!”
Khuôn mặt cốc chủ xanh mét, vẫy vẫy ống tay áo, trong tay áo hắn bay ra một đạo linh lực, trực tiếp đánh về phía Vân Lạc Phong.
Vân Lạc Phong thoáng nhìn động tác của cốc chủ, lách thân mình qua một bên, tránh thoát, linh lực đó đánh vào núi đá giả phía sau, trong phút chốc, núi đá giả bị đánh thành một cái động lớn……
“Chít chít!”
Lúc này, một con chuột nhỏ màu trắng không biết khi nào đã bò tới phía trên đầu cốc chủ, đứng ở đỉnh đầu hắn diễu võ dương oai, rồi sau đó, một ngụm cắn da đầu hắn ——
“A!”
Một tiếng kêu thê lương chợt vang lên, cốc chủ cảm giác được đầu mình bị hàm răng bén nhọn của chuột chọc thủng hai cái lỗ, hắn vội vàng phất tay chụp vào con chuột……
Trà Sữa linh hoạt né tránh, nhảy nhót trên mặt đất, khịt mũi coi thường nói với cốc chủ: “Chỉ bằng mặt hàng như ngươi cũng muốn bắt ta? Chậc.”
Sắc mặt cốc chủ đột nhiên đại biến.
Những người khác cũng khiếp sợ mở to mắt……
Này…… Tầm Kim Thử nói chuyện?
Chẳng lẽ nó là linh thú Tôn Linh Giả?
Không phải đều nói Tầm Kim Thử rất yếu, sao có thể đột phá đến cấp bậc này?