Lý Hỏa Vượng lần nữa đánh giá lại người đàn ông đứng trước mặt, còn có nụ cười mười phần tự nhiên ở trên mặt của hắn. “Ta đang trị rồi, đan dược cũng đã xuống bụng, cũng phải đợi thuốc phát huy hiệu quả chứ.” Lý Chí với vẻ mặt cứng nhắc đứng đó không ngừng lắc đầu. “Ngươi thế này không ổn, ta đã từng gặp qua đạo sĩ khác, lợi hại lắm, tùy tiện vẽ một bức hoàng phù đốt thành tro uống với nước, không cần biết là bệnh gì, vèo một cái là khỏi rồi.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.