Lý Hỏa Vượng nhét chiếc hộp sắt trong tay vào trong lòng Lý Tuế, sau đó thân thể nằm xuống chiếc hố lớn trong thùng đất: “Lý Tuế, cũng đã nhiều lần như vậy rồi, hẳn là biết rồi chứ?” "Ừ, con biết, con biết.” Giọng nói của Lý Tuế mang theo vẻ hưng phấn, dùng móng tay sắc nhọn kia của mình cào vào giữa da đầu của Lý Hỏa Vượng. "Cha, con có thể giúp cha làm chuyện này, vậy con có phải là rất có ích không?” Cảm nhận được những chiếc móng tay sắc nhọn kia...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.