Ngay khi hắn định nhanh chóng hạ xuống, chứng minh những lời này chính xác là thật hay giả thì một giọng nói mơ hồ vang lên từ trong Bạch Ngọc Kinh. "...Lý... Vượng..." Lý Hỏa Vượng vô cùng cảnh giác, chợt ngẩng đầu lên, nhìn vào Bạch Ngọc Kinh đang trong một mớ hỗn độn: “Ai gọi ta?” "Ta tin... những điều ngươi nói... ta... tin... rồi." Lý Hỏa Vượng vẫn muốn nghe kỹ hơn, nhưng Bạch Ngọc Kinh đã dần dần bị bầu trời sao cùng những áng mây bao phủ, cũng không còn âm thanh nào nữa....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.