Hồng Trung nghe thấy tiếng, xoay người lại lộ ra gương mặt mạt chược của hắn ta với Lý Hỏa Vượng. Cho dù ở bên dưới vị Tư Mệnh này, giờ phút này trên gương mặt mạt chược vẫn tràn ngập sự hài hước: “Ê này, nhìn xem đây là ai, đây không phải là Lý Hỏa Vượng sao, khách quý a.” “Chết tiệt! Qua một giờ rồi!” “Hồng Trung! Ngươi tin ta! Đừng chạy! Ta không có ý định hại ngươi! Trước đó chúng ta đã nói chuyện xong xuôi rồi!” Lý Hỏa Vượng thân thể gần như nằm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.