“Sư phụ, không đến mức như vậy chứ?” Lâm Khải Sơn làm đồ đệ thứ bốn dùng mu bàn tay lau mồ hôi chảy xuống cằm, hỏi sư phụ của mình. “Cẩn thận là trên hết, thận trọng không có hại. Ta thấy cô nương kia không ổn, mau nhặt củi dựng bếp nấu cơm.” Bữa tối cũng không thịnh soạn gì, là một ít bánh hoa màu ăn kèm nồi canh rau dại, chỉ có một vò giấm chua nhỏ tăng thêm ít mùi vị trong miệng. Còn không được ăn nhiều giấm, mỗi người chỉ được chấm bảy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.