"Đạo gia, ngươi cảm thấy tiểu nhi tử của ta thế nào?" "Hả?" Lý Hỏa Vượng liếc nhìn Lữ Tú Tài đang ngủ bên cạnh ca ca và tẩu tẩu của mình một cái. Ấn tượng của cậu về thiếu niên này không ra gì cả, nhát gan thì không nói, làm việc gì cũng do dự lưỡng lự, phân vân chần chừ. "Tiểu đạo gia, ta biết là có chút mộng tưởng hão huyền, có điều, già này vẫn muốn mặt dày mà hỏi một chút, có thể để nó bái ngươi làm thầy không?” "Tiểu tử kia kỳ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.