“Hỏa Vượng, vô dụng thôi.” Lúc Dương Na nói ra lời này, trên mặt không biết là tiếc nuối hay vui mừng. “Không, có tác dụng, nếu không có tác dụng, vừa rồi anh ta sẽ không nghe ta phí lời.” “Nhưng cuối cùng anh ta cũng chẳng đồng ý gì cả.” Nghe vậy, Lý Hỏa Vượng khẽ cười. “Mới là lần gặp đầu tiên, anh ta cũng không quen với chúng ta, làm sao có thể nói cho chúng ta biết lời trong lòng của anh ta. Nhưng em nhìn dáng vẻ vừa rồi của anh ta, anh ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.