Dương Na vô cùng tiều tụy giơ tay chạm vào hốc mắt trống rỗng của Lý Hỏa Vượng, trong mắt cô hiện lên vẻ đau lòng: “Hỏa Vượng, mắt anh bị sao thế? Mắt của anh đâu rồi? Là lỗi của em phải không? Tại em nên anh mới bị như vậy?” "Không, không phải tại em, đều là lỗi của ta, đều là bản thân ta gây ra, không liên quan gì đến em, tuyệt đối đừng tự trách mình." Lý Hỏa Vượng lặp đi lặp lại tránh cho Dương Na tăng thêm gánh nặng tâm lý, hiện tại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.