Lý Hỏa Vượng thả Ngô Thành ra, cầm cái cưa nhỏ nhanh chóng cắt còng tay xiềng chân của mình. Ngô Thành nhìn cái cưa ma sát tóe lửa trong tay Lý Hỏa Vượng, thống khổ và hoảng sợ biến mất trong mắt, ngược lại bị kích động thay thế: “Không ngờ chuyện này có thật! Cậu thật sự biến ra đồ vật!” Lý Hỏa Vượng liếc Ngô Thành, tiếp tục bận rộn: “A, làm cả buổi thì ra lúc trước ngươi không tin, đừng nhúc nhích, ta không muốn cái cưa này gác trên cổ ngươi!” Bận rộn một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.