Không đợi hòa thượng nói xong, Lý Hỏa Vượng vụt ngoái đầu, cảnh tượng cuối cùng hắn nhìn thấy là một cái miệng rộng dữ tợn lớn còn hơn căn nhà, rậm rạp xúc tu dài màu sậm. “Hưm?” Lý Hỏa Vượng ngẩn ngơ nhìn quạt điện đầy tro bụi trên đỉnh đầu. Một đóa hoa dại màu trắng chiếm tầm nhìn của Lý Hỏa Vượng. “Anh trai, tỉnh rồi hả? Thấy hoa này đẹp không? Mua từ bên ngoài đó.” Lý Hỏa Vượng di chuyển tầm nhìn, theo bàn tay mập cầm hoa dời lên trên thấy một khuôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.