“Ngươi rốt cuộc muốn nói điều gì?” Kim Sơn Trảo biểu cảm cứng nhắc hàm dưới không ngừng mở ra ngậm lại, nhưng mà không có tiếng gì phát ra từ miệng của hắn “Bịch!” Dương Tiểu Hài nhắm mắt lại, nặng nề vùi đầu vào dòng nước sông trong vắt thấy đáy. Sau khi dùng sức lắc mạnh lần, cậu bé bỗng nhiên ngẩng lên, trên mặt lộ ra một tia sảng khoái. Cậu hoàn thành việc rửa mặt và uống nước trong cùng một lúc. “Nước ở đây thật là ngọt.” Lấy tay vuốt những giọt nước đọng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.