Lý Hỏa Vượng nhìn ngõ nhỏ đen như mực, đi tới gần Cẩu Oa xách bổng lên, cướp lại chuông của mình: “Đừng dập đầu nữa! Nói mau, cái đầu kia đã chạy đi đâu rồi?” Nhìn đầu ngón tay run run của Cẩu Oa chỉ hướng đông, Lý Hỏa Vượng ném cậu ấy qua một bên, một tay rút kiếm một tay giơ cao đèn lồng đuổi theo. Trong môi trường tối đen, mọi thứ ở xung quanh giống như biến thành quái vật ăn thịt người, giương nanh múa vuốt giữa lằn ranh bóng tối và ánh đèn....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.