Một luồng sát khí nồng đậm dâng lên trong lòng Lý Hỏa Vượng, cậu chưa bao giờ chán ghét sự tồn tại của một số người như vậy, thậm chí còn ghét đám người già này hơn cả nhân tiêu. Nghe thấy lời nhắc nhở của những người già đó, một nhân tiêu trong số đó dùng bàn tay bẩn thỉu với những móng tay dài kia kẹp lấy hai chiếc lá vàng khô, đặt trước mắt bị tóc tai chiếm hết của mình và xoa mạnh. Cùng với âm thanh quỷ khóc sói gào nào đó phát ra từ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.