Lúc này, Lý Hỏa Vượng hoàn toàn không có tâm tư lắng nghe Dương Na đang hỏi gì, hắn thở gấp và ngó đông ngó tay với vẻ hoảng hốt. Bỗng nhiên hắn ngồi xổm xuống, rồi nằm trên mặt đất, đưa tay chạm vào phiến đá trên đất, cảm nhận độ trơn truột và cứng rắn trên đó, thậm chí còn chà sát mặt lên đó. "Chân thật như vậy, sao có thể là giả chứ? Sao có thể là hình chiếu?" Đồng tử Lý Hỏa Vượng run lên, rồi đột ngột đứng dậy, chạy về phía cây cột...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.