Lại lần nữa đi trên con đường nhỏ của căn phòng, Lý Hỏa Vượng nói với ni cô dẫn đường phía trước: “Tại hạ Thanh Phong Quan Huyền Dương, xin hỏi pháp danh của sư phụ?” “Diệu Ngọc.” Ni cô mặt mũi đầy thịt mỡ, một bên móc cứt mũi một bên nói. “Khụ khụ, tên rất hay.” Lý Hỏa Vượng nhịn rất lâu mới không để cho mình cười ra tiếng, cái tên này cùng với dáng vẻ này của nàng, thật là nửa điểm đều không khớp. Đi một lúc, một dãy nhà lá thấp bé xuất hiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.