Cẩu Oa ngồi xổm ở cửa quay đầu nhìn Lý Hỏa Vượng ở trong phòng, lấy một cái bánh bột ngô từ trong chảo nhét vào miệng, tò mò bưng bát đi ra ngoài. Trong phòng yên tĩnh trở lại, trừ húp canh sột soạt ra chỉ có tiếng nhai nhóp nhép, bánh bột ngô trộn bột bắp dính răng, không thể ăn quá nhanh, chỉ có thể nhai kỹ nuốt chậm. Không lâu sau, Cẩu Oa vẻ mặt hớn hở bưng bát không từ bên ngoài đi vào: “Này, các ngươi biết ta nhìn thấy cái gì không?” Người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.