Lữ Trạng Nguyên càng còng lưng, lảo đảo đi hướng hai nhi tử vô dụng của mình. Đêm đó, Lữ Trạng Nguyên cứ trằn trọc, lật người qua lại suy nghĩ: “Nếu Lữ Gia Ban không dựng sân khấu được thì chẳng phải là ta ăn cơm trắng?” Nhưng đêm đó không chỉ mình Lữ Trạng Nguyên mất ngủ, khi gà trong trang tử gáy, Lữ Tú Tài thức dậy sớm trông thấy Cẩu Oa vẻ mặt cười đê tiện ôm Hồng Nhi chui ra rừng cây nhỏ. Hai người thân mật dính vào nhau, cười nói cái gì. Khi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.