Biểu cảm của Lý Hỏa Vượng hơi cứng ngắc, trong đầu nhớ lại nhiều thứ: “Có chứ, nhưng ta bây giờ ở cùng bọn họ sẽ chỉ tổn thương đến họ.” Thấy cảnh đó, Tĩnh Tâm sư thái không nói gì nữa, tiếp tục đi hướng tháp đen. Càng đến gần, Lý Hỏa Vượng nghe tiếng xột xoạt, âm thanh rất đặc biệt, giống như tiếng lá cây ma sát với nhau. Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn hướng phát ra âm thanh, rốt cuộc phân biệt ra đầu nguồn, đó là con gián, rậm rạp sâu đen chen chúc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.