“Mẹ, con không ăn quýt, đừng cởi trói, cột cả hai tay tốt lắm.” “À mà lấy vàng đổi thành tiền chưa? Trả hết nợ chưa? Ồ, vậy là tốt rồi." “Tóc mẹ bạc nhiều, đi nhuộm đi, lúc trước mẹ thích uốn tóc lắm mà.” Lý Hỏa Vượng mỉm cười giơ tay lên, vươn hướng ánh trăng treo trên cao. “Ôi mẹ đừng hỏi, nguồn gốc vàng sạch sẽ, bán luôn ngọc bội kia chưa? Không bán? Tại sao không?” Con chó lại dè dặt vòng quanh hai vòng, phát hiện đối phương thật sự không chú ý tới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.