“Bịch!” Lý Hỏa Vượng nặng nề ngã xuống trước một khách điếm, nằm trên mặt đất trơ mắt nhìn máu và xác từ trên trời rơi xuống, nhuộm đỏ cả khách điếm. Lúc này, vảy thịt run rẩy trên người Lý Hỏa Vượng lần nữa dính vào thân thể hắn, biến thành vết thương bình thường. Lý Hỏa Vượng cảm thấy cơ thể mình sắp sửa rã rời, hắn dùng hết chút sức lực cuối cùng để đứng dậy, đối mặt với hình ảnh phản chiếu đẫm máu của chính mình trên mặt đất trước mặt, hét lớn: “Quý Tai!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.