“Sao con không đi chơi game gì đi? Đi mau lên, mẹ mở máy vi tính sẵn cho con rồi.” “Mẹ, con không muốn chơi game.” Lý Hỏa Vượng đau đầu vịn trán, loại chuyện này không thể nói cho mẹ, nếu không thì bà sẽ lại cho rằng hắn phát bệnh. "Nói bừa! Con còn nhỏ sao có thể không thích chơi game? Đi mau, lăn đi chơi đi, đừng sống như ông cụ non. Chốc nữa mẹ cắt trái cây cho, con muốn ăn trái cây nào?” Lý Hỏa Vượng thở dài một hơi, đứng lên trở lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.