Thác Bạt Đan Thanh vén tay áo dài, cầm đũa gắp thức ăn bốc khói trắng ở trước mặt: “Nào nào, ăn đồ ăn, ăn đồ ăn! Nếm thử món muôn tía nghìn hồng này, món này là đặc sắc của Ngân Lăng Thành, ở nơi khác không ăn được.” Hai người cụng ly ăn uống, không khí trong phòng dịu đi rất nhiều, không khí trên bàn ăn và nói chuyện ở nơi khác luôn không giống nhau. Trên khuôn mặt mập của Thác Bạt Đan Thanh nổi lên quầng đỏ, chép miệng vài cái, khuỷu tay chống bàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.