Khi Lý Hỏa Vượng do dự có nên lẻn vào trong miếu thôn nhìn xem hay không, trong cổng vòm đen như mực, một tượng đất màu nâu được nâng ra. Xem tay tượng đất nắm bảo bình thì rõ ràng là một pho tượng Bồ Tát, còn là Bồ Tát đất. Nhưng mặt của Bồ Tát không hiền từ chút nào, tượng Bồ Tát đất này giống như trải qua một cơn mưa lớn, ngũ quan hòa vào nhau, kéo thành hình dài treo trên mặt, chỉ để lại hai lỗ đen bất quy tắc. “Ui! Ui!” Tất cả...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.