Tên thầy lang nửa mặt kia bước ra từ phía sau quả hồ lô cao mấy trượng đó, đưa tay vỗ vỗ lên trên, lộ ra hàm răng đen mục vụn: “Tại hạ Thiên Ngô, Thiên mỗ chào Lý chân nhân.” Lý Hỏa Vượng đứng ngây ngốc bất động ở đó, tựa hồ như đang nhìn Thiên Ngô lại tựa hồ như đang suy nghĩ điều gì đó. Nhưng giây tiếp theo, đầu của Thiên Ngô cắm vào ngực mình, né tránh vết nứt chém tới ở phía sau. Thân ảnh của Lý Hỏa Vượng dần dần xuất hiện phía...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.