Khi Lý Hỏa Vượng vô cùng đau khổ nhìn Gia Cát Uyên dần dần mất đi sinh cơ, hắn bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, kích động nhào lên: “Gia Cát huynh, ta bỗng nhiên nghĩ đến một biện pháp! Ngươi còn đường cứu, còn đường cứu!” Lý Hỏa Vượng vừa nói vừa giơ hai tay nổi gân xanh bóp cổ Gia Cát Uyên, không ngừng siết chặt. Lý Hỏa Vượng nhìn Gia Cát Uyên vô thần xem hướng mình, hắn dốc hết sức lực kề bên tai Gia Cát Uyên, run rẩy nhỏ giọng nói: “Gia Cát huynh, ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.