“Ngươi làm ta sợ muốn chết, ngươi đây sao lại đi mà không phát ra tiếng?” Lý Hỏa Vượng biểu cảm rối rắm đứng tại chỗ, hiện tại cậu đã không cân nhắc người ở nơi này có phải là mưu đồ bất chính hay không, mà bắt đầu lo lắng ni cô ở đây có thật sự giải quyết được Đan Dương Tử hay không. “Bái phật thì tự mình đi thắp hương đi! Đừng làm chậm trễ ta ăn cơm!” Ni cô béo lời nói lạnh nhạt nói xong. Tiếp tục bước hai cái chân voi đi về...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.