“Tùy tiện vẽ bừa thôi, dùng để lừa người. Ta tự mình vẽ ra còn xem không hiểu, người khác tự nhiên cũng xem không hiểu, đối với những thứ không hiểu, phần lớn người ta sẽ sợ hãi mà tránh xa.” “Thì ra đây chính là lừa người sao?” Tất cả chuẩn bị thỏa đáng, Lý Hỏa Vượng lúc này mới lần nữa đeo kiếm lên lưng, dẫn theo Lý Tuế đi tới chỗ bên cạnh xe ngựa. “Cha, nhiều kiếm như vậy có nặng hay không, có cần con vác giúp cha không?” Nghe thấy Lý Tuế nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.